Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Quyển 7 - Chương 72: Cao hứng nhảy vào cạm bẫy

Dịch giả: Tiểu Băng

Hoàng Tuyền vừa dứt lời, lấy dưới chân y làm tâm, một vòng tròng lưu ly xích quang tỏa ra, trong nháy mắt đã tràn khắp tịnh thổ, lan tiếp ra xa.

Cả người Mạnh Kỳ như cái túi bị chọc thủng, bị tịnh thổ không ngừng hút lấy sức mạnh mà không kềm lại được, cũng không thể nghịch chuyển, những làn sương mù màu huyết hoàng không ngừng gợn sóng, nhộn nhạo tỏa ra ngoài.

Khôi phục không bù kịp hấp thu, chỉ cần một thời gian ngắn nữa, sức mạnh của thân thể này sẽ không còn...... Mạnh Kỳ tâm hồ như gương, nhìn ra ngay tình hình của bản thân, ma thân của A Tu La thủy tổ cũng trở nên đỏ rực, sát niệm và ý chí chiến đấu bị thoát ra ngoài.

Hoàng Tuyền cười ha ha: “Phật Tổ dò xét Cửu U, há sẽ bỏ qua Sinh Tử nguyên điểm? Xây chín cái thạch miếu vòng quanh Hoàng Tuyền trường hà chính là vì thế đó!”

“Hồi xưa ta còn chưa nhìn ra ảo diệu của chúng nó, nhưng sau khi đi vào Sinh Tử nguyên điểm thì ta đã hiểu hết!”

“Ở trong tịnh thổ này, trừ chỗ ta đứng, mọi chỗ còn lại đều đang hấp thu sức mạnh, nối với tịnh thổ của chín thạch miếu tạo thành một Hoàng Tuyền hư ảo, dùng nó làm dẫn, điên đảo trường hà, mở ra Sinh Tử nguyên điểm.”

“Tới lúc đó, Hoàng Tuyền chính là sẽ chết, trên đời chỉ còn có ‘Sinh Tử đạo nhân’, ta ở đây cảm tạ nhị vị đạo hữu ‘Tương trợ’ trước.”

Trong giọng nói không hề có chút ý tốt, và đầy nỗi mừng vui, lần này y cố ý bại lộ hành tung, để lộ bí mật của mình ra, chính là để dụ có cường giả tới tìm, lấy sức mạnh của họ khởi động chín tòa tịnh thổ!

Thế nhưng sau khi cười to, Hoàng Tuyền lại phát hiện cả A Tu La thủy tổ, lẫn tên tiểu tử đã ăn cắp hài cốt của mình đều vô cùng bình thản, chẳng kinh nộ, cũng chẳng ngạc nhiên, hay sợ hãi.

Nhìn thấy Hoàng Tuyền đầy khó hiểu nhìn mình, A Tu La thủy tổ đưa tay lên đặt lên ngực trái, giọng nói rin rít như trăm ngàn thanh đao cùn đang cứa vào bạch cốt:

“Chân Võ ở Cửu U sẽ bị áp chế, dù ta vẫn chưa bằng được y năm đó, nhưng chênh lệch cũng chẳng có mấy xa, đã có sức mạnh của vị đạo hữu bên cạnh này bù lại!”

Thì ra nãy giờ nó vẫn suy nghĩ đến chuyện sức mạnh của Hoàng Tuyền có đủ sức mở ra Sinh Tử nguyên điểm hay không. Bàn tay nó kéo mạnh như xé cái gì đó, thân hình nó phình to ra, hóa thành một con quái vật còn khổng lồ khủng bố hơn cả Tu Di sơn không biết bao nhiêu lần.

Quái vật đen tuyền, có chín đầu, chia làm phẫn nộ, sắc dục, sát lục vân vân, cả ngàn con mắt dày đặc chi chít, chiếu nhìn vào tới tận nhân tâm, khiến ai nhìn vào nó cũng sởn cả tóc gáy, quanh thân phủ một tầng huyết quang hỏa diễm, u ám tối tăm, chín trăm chín mươi cánh tay như cánh hoa đua nở, hai mươi bốn cái chân lớn đầy vảy như hai mươi bốn ngọn núi chống trời.

A Tu La thủy tổ bản thể vừa hiện, cả tịnh thổ liền bị dìm vào xích mang đầy ý vị huyết tinh, đâu đâu cũng nhìn thấy những thân thể không đầu, tay chân đứt cụt, oán hồn oán linh hóa thành những Thượng Cổ Ma Thần, chính là những cường giả đã từng bị A Tu La thủy tổ giết chết.

A Tu La bộ tộc đến giai đoạn nửa thần nửa ma giai đoạn thì mỗi lần giết được một sinh mạng cường đại, sẽ hấp thu được một phần sức mạnh và chấp niệm của đối phương, diễn hóa thành hộ pháp lệ quỷ, dù có bị diệt, sau này cũng có thể ngưng tụ một lần nữa, cho nên họ càng giết nhiều, thì bản thân sẽ càng cường đại. A Tu La thủy tổ từ khi sinh ra tới nay đã giết bao nhiêu? Độ khủng bố trong nó không cần nói ra cũng biết!

Trong tiếng lệ quỷ tru lên, sát niệm khủng bố và ý chí chiến đấu quét đầy tịnh thổ, thông tới chư giới, nối với những “Ta khác”, khiến vô số thân ảnh hiện ra, mang theo sức mạnh của những vũ trụ đó tới cùng, khiến nơi này như hóa thành Tu La trường, chiến tranh và sát lục như ngưng tụ thành thực chất, thậm chí có cả dòng sông thời gian hư ảo như ẩn như hiện.

“Sức mạnh như vậy có vừa lòng không?” A Tu La thủy tổ cúi đầu nhìn xuống Hoàng Tuyền.

Hoàng Tuyền ngẩn ra: “Ngươi?”

Chín cái đầu của A Tu La thủy tổ cùng cười:

“Không phải đã nói sao? Ta tình nguyện làm người mắc câu!”

Không sợ bị lợi dụng đến mở ra Sinh Tử nguyên điểm, thì sợ là ngay cả cơ hội cũng không có!

Tới lúc đó dù sức mạnh bị hấp thu sạch sẽ, cũng có thể cảm ứng được Sinh Tử nguyên điểm mở ra, ở đó tìm hiểu huyền bí của tử vong, nếu còn giữ được một chút sức mạnh, càng có cơ hội cùng đi theo vào trong.

Còn chuyện sẽ bị Hoàng Tuyền diệt khẩu ư, đó là chuyện đương nhiên bình thường sẽ xảy ra, giống nhưng chuyện đang phải đối mặt với thọ nguyên sắp hết hiện giờ mà thôi!

Đối thủ như thế phối hợp cho mình lợi dụng, Hoàng Tuyền ngược lại lại có chút không yên. Y quay qua nhìn Mạnh Kỳ, thấy sương mù huyết hoàng quanh người hắn lan rộng ra, choán hết cả trời đất, hóa thành một dòng sông cuồn cuộn tràn đầy trầm luân và tử vong, không hề giữ lại chút nào, truyền hết sức mạnh cho tịnh thổ.

Thấy Hoàng Tuyền nhìn mình, Mạnh Kỳ chắp tay sau lưng khẽ cười nói:

“Bất quá chỉ là một bộ Hoàng Tuyền hóa thân, nếu có thể đổi lấy được ‘Sinh Tử nguyên điểm’ mở ra, có tổn thất cũng được!”

Huống chi “Hi sinh” Là hài cốt của ngươi, với ta chỉ là vật ngoài thân mà thôi, nếu có thể tìm hiểu được Sinh Tử nguyên điểm trước khi Phong Đô đại đế lợi dụng tiểu tham ăn tiến vào Sinh Tử nguyên điểm, thăm dò tìm hiểu, chuẩn bị sẵn sàng, thì đó chính là chuyện tốt nhất!

Còn chuyện bị theo hóa thân hấp thu sức mạnh của bản tôn ư, Mạnh Kỳ đương nhiên không sợ, ai kêu mình là “Chư quả chi nhân” làm chi!

Hắn quay qua chỉ vào lối vào tịnh thổ, khôi hài nói: “Nếu sức mạnh của ta và A Tu La đạo hữu vẫn còn không đủ, chúng ta còn chuẩn bị một vị tiểu bằng hữu ở ngoài kia kìa, hi vọng đạo hữu vừa lòng.”

Thanh âm chưa dứt, xích quang ở lối vào tịnh thổ lóe lên, Huyết Sát đạo nhân chật vật hiện ra, sức mạnh lập tức bị kết giới điên cuồng hấp thu, không còn đường thoát!

Hoàng Tuyền càng thêm ngơ ngác, mục tiêu đang đi theo đúng kế hoạch y muốn, nhưng mà quá trình có cái gì đó sai sai!

Không phải nên phẫn nộ mắng chửi, cố gắng vùng vẫy đào thoát, chạy khỏi tịnh thổ hay sao, sao tên nào cũng vô cùng phối hợp, giương mắt nhìn kế hoạch của y thành công thế?

Hai cái tên này...

Còn hỏi mình thế đã đủ hay chưa nữa!

Hoàng Tuyền cố gắng áp chế cảm giác quái dị trong lòng, hai tay tỏa ra ánh sáng màu trắng và đen, chúng hòa vào nhau, quấn lấy nhau, nối thành Âm Dương dị tượng, hoàn toàn khuấy động tịnh thổ.

Ầm!

Trong tiếng vang hư ảo, sức mạnh hấp thu được dâng trào, vượt qua thời gian, đổ vào chỗ tịnh thổ tiếp theo.

Ầm!

Những thạch miếu vòng quanh Hoàng Tuyền trường hà rung lên, những ngọn thanh đăng không gió không lửa tự cháy, tỏa ra vầng sáng ấm áp.

Ào ào, trên bầu trời tịnh thổ xuất hiện một đoạn huyết hoàng chi hà, mang theo sinh tử, tràn đầy trầm luân, chảy xuôi không ngớt.

Những đoạn Hoàng Tuyền hư ảo nối tiếp nhau, nối thành một dải, tự thành tuần hoàn, hòa vào với Hoàng Tuyền trường hà thật, lập tức ba đào ngập trời, quỷ khóc liệt vân.

Ào ào!

Hoàng Tuyền trường hà bất chợt đảo chiều, hư ảo huyết hoàng bật ra, hóa thành một điểm không màu, tỏa ra khí tức tử vong sâu đậm, nhưng cũng ẩn chứa sinh cơ mạnh mẽ.

Điểm không màu kia dần to ra, hóa thành một cái lốc xoáy quỷ dị, Hoàng Tuyền chuyển thế thân mặc kệ tất cả, bay vọt lên, xông vào.

Cơ hội vào đó chỉ có một tích tắc ngắn ngủi này mà thôi!