Vô Cực Ma Đạo

Chương 150 - Như Ý Toàn Bàn 1

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

- Nghe nói đến cả Thành Giao cũng phải chịu thiệt trong tay của ngươi, thật sự không nghĩ được tại sao ngươi chỉ mới luyện đến Dung Hợp Kỳ mà lại làm được như vậy, quả nhiên là thiên hạ rộng lớn, nhân tài đầy rẫy a! Ngươi yên tâm, nếu ngươi đã là người của Đoạn Hồn Sơn, ta chắc chắn đảm bảo an toàn cho ngươi !

Chu Vân cười duyên nói, dừng một chút lại tiếp tục nói:

- Nghe nói giữa ngươi và Tinh Nhiên còn có quan hệ không rõ ràng lắm. Ha ha, Tinh Nhiên hài tử đó ta trông nom từ nhỏ đến lớn, ngươi không nên phụ bạc nó đấy ! Nếu không cho dù có phải hủy đi Vô Cực Ma tông ta cũng không tha cho ngươi đâu !

Lời người nữ này vừa nói ra, Đinh Hạo trong mình đổ mồ hôi lạnh, cũng không biết thái độ của mình bây giờ đối với Phùng Tinh Nhiên đúng hay là sai nữa. Xem qua biểu tình của những người này, Phùng Tinh Nhiên rõ ràng là cục thịt trong lòng bọn họ, nếu không xử lý tốt quan hệ với Phùng Tinh Nhiên, thật sự là dẫn đến tai ách diệt môn cho Vô Cực Ma Tông !

- Hai vị trưởng lão thật đã quá khen tại hạ rồi, tiểu tử thật ra chỉ nhờ có vận khí tốt hơn người khác vài phần mà thôi, nào có tài năng gì đâu !

Đinh Hạo cúi đầu khiêm tốn nói. Khi hắn ngẩng đầu lên, gặp ngay biểu tình nửa cười nửa không của Niếp Thiên, Đinh Hạo lập tức biết những lời quỷ quái của mình Niếp Thiên chắc chắn không tin, liền bỏ ngay vẻ mặt cười cợt !

Niếp Thiên vừa thấy vẻ mặt Đinh Hạo như vậy, cuối cùng nhịn không được, cười dài nói:

- Tiểu tử ngươi có thủ đoạn gì người khác không biết, nhưng Niếp Thiên ta chẳng lẽ lại không hiểu được sao ! Trước mặt bọn ta ít bày trò đi !

Đinh Hạo giật mình, giống như không ngờ được Niếp Thiên lại vạch trần những lời quỷ quái của mình như vậy.

Có chút xấu hổ, liên tục nói:

- Nói quá, nói quá !

- Luyện Ngục Ma tông mấy người rốt cuộc có để yên hay không? Không phải chỉ là một đệ tử Dung Hợp Kỳ sao, hắn đến thôi mà cũng nhiều lời như vậy, còn không nhanh chóng vào việc chính tìm kiếm Huyết Ma Liệt Sơn đi !

Hận Địa trưởng lão của Thiên Sát Ma Cung liếc thấy Đinh Hạo mấy người không ngừng nói, nhịn không được phải mở miệng.

- Hận Địa tiểu nhi, Huyết Ma Liệt Sơn ở đây, ngươi có dám một mình đến giao chiến không ?



Đúng vào lúc này, một âm thanh nửa người nửa thú, nghe như tiếng tiếng quỷ khốc đột nhiên vang lên ở vùng đầm lầy trước mặt !

Mấy người hai phe Đạo Ma vẻ mặt nhất tề biến đổi !

- Ha ha, Huyết Ma Liệt Sơn ngươi cũng có thể tính là một trong Thập đại cao thủ, sao lại nói những lời ấu trĩ như vậy ? Đáng thương a là đáng thương, đường đường là một trong Thập đại cao thủ, bây giờ lại như chó nhà có tang hết tránh đông lại né tây !

Hận Địa cười lạnh nói.

- Hừ ! Ít nhiều gì thì các ngươi cũng có thể tính là những cao thủ đứng đầu trong hai phe Đạo Ma, thế mà lại liên thủ đối phó với ta, ta thật sự thấy rất là rất vinh hạnh đó ! Lão phu ở trong Di Thiên chiểu trạch, có khả năng thì cứ tách ra mà tìm, ha ha ha, nếu như bọn ngươi lạc mất nhau để đơn độc bị ta giết thì cũng đừng có trách ta đấy !

Giọng nói của Liệt Sơn như quỷ khóc sói tru.

Thanh âm Huyết Ma Liệt Sơn từ gần chuyển thành xa, khi mọi người chuyển động thì đã biến mất không thấy đâu nữa. Với tu vi trác tuyệt của Huyết Ma Liệt Sơn, lại một lòng muốn tránh né, mọi người căn bản không có biện pháp gì bắt được lão.

Mắt thấy biến hóa như vậy, mọi người quay ra nhìn nhau, cả nửa ngày Hận Thiên mới mở lời:

- Những việc giống như thế này đã phát sinh vài lần, xem ra chỉ còn cách bao vây Liệt Sơn mới có thể ép lão ứng chiến, nếu không chúng ta chỉ có lãng phí khí lực vô ích mà thôi !

- Lời này của Hận Thiên trưởng lão không sai, nhưng tu vi Liệt Sơn so với chúng ta lại mạnh hơn vài bậc, cho dù là tu vi có hơi thối lui một chút cũng không yếu hơn chúng ta. Mà chúng ta lại không thể biết được nơi ẩn thân của lão, muốn bao vây lão cũng không dễ dàng a !

Phụ nữ mang cung trang của Kiếm Ma cung cười khẩy nói.

Thấy hai người lại có ý muốn tranh cãi với nhau, Niếp Thiên ra mặt nói:

- Các vị bình tâm không nên nóng nảy, ta đã có biện pháp có thể biết được nơi ẩn thân của Huyết Ma. Chỉ có điều nếu muốn bao vây được lão, chúng ta lại phải chia nhau ra mà hành sự. Mà nếu như chia ra, thực lực chúng ta lại bị phân tán. Nếu như trước khi kịp bao vây đã bị Liệt Sơn phát giác, phải đơn độc đấu với Huyết Ma Liệt Sơn, vậy có lẽ các vị phải tự cầu phúc cho mình thôi !

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑