๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Đang khi Niếp Thiên đã muốn lùi đến bên cạnh Đinh Hạo, vô số tiếng hú dài đột nhiên từ ngoài trăm trượng truyền đến. Niếp Thiên vẻ mặt vui mừng, biết mấy người thuộc tông phái kia chỉ trong giây lát sẽ ập đến, lại càng toàn lực chống đỡ thế công bá đạo của Huyết Ma Liệt Sơn.
Nhưng đúng vào lúc này, pháp bảo thành danh của Huyết Ma Liệt Sơn, Phần Diệt Huyết Luân lại vượt qua được đồ hình do Ngự Thú Kính tạo ra, bất ngờ xuất hiện trước mặt Niếp Thiên cách khoảng hai trượng, theo đó một cơn lốc to cỡ hai trượng không ngừng xoay chuyển cuồn cuộn xông đến. Niếp Thiên vẻ mặt vốn đang vui mừng lại biến sắc, Thâm Lam Trường Đao bất ngờ bạo phát lam mang. Lam mang lướt qua nơi nào đất rung gió gào cứ như rồng bay lên trời, táp thẳng vào cơn lốc do Phần Diệt Huyết Luân xoay tròn tạo thành.
Lúc này Phần Diệt Huyết Luân bất ngờ phát xuất tiếng quỷ khóc giống như thanh âm ghê rợn của Liệt Sơn, âm thanh quỷ quái liên tục vang lên, cơn lốc cuồn cuộn lại đang từ hai trượng biến thành bốn trượng, bốn trượng mở rộng thành tám trượng, không ngừng nở lớn ra, khi va chạm với con rồng lam mang đã lớn đến hơn năm mươi trượng.
Một thanh âm chói tai vang lên khiến núi rừng rung chuyển, trên không trung bụi đất tung bay. Đợi đến khi tiếng quỷ khóc không còn nữa, Niếp Thiên tựa hồ nửa quỳ nửa đúng trên mặt đất, tay nắm trường đao không ngừng thở hồng hộc.
Mà Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo cũng đã biệt tăm!
Huyết Ma Liệt Sơn tay nắm lấy Đinh Hạo phóng một đường như thiểm điện, lao đi như gió lốc không ngừng nghỉ, cuối cùng sau khoảng một giờ, đã mang Đinh Hạo đến một sơn động ngăm đen đầy xương cốt thây người.
Ném Đinh Hạo xuống mặt đất, Liệt Sơn quát nhẹ một tiếng, bốn phía đột nhiên sáng lên bốn ngọn đèn, quang mang toả sáng khắp sơn động.
- Tiểu tử, ngươi không ngờ đến lúc cuối cùng còn rơi vào trong tay của ta nhỉ, hừm, lần trước lão phu vì một lần sơ ý đã trúng phải độc kế của ngươi. Lần này ta xem ngươi làm sao có thể trốn thoát !
Huyết Ma đắc chí cười lớn.
Đinh Hạo vẻ mặt không chút thay đổi, lãnh đạm nói:
- Nếu ta không cố ý, ngươi há lại dễ dàng mà bắt ta đi được. Liệt lão lời phiếm khoan nói đã, còn không nhanh chóng hấp thungười đó để hấp thu tinh hoa chân nguyên hoàn toàn mới tốt, nếu không lại không tốt với thân thể đâu!
Nghe thấy lời này, Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt chợt biến, lạnh lùng nói:
- Quả nhiên là tiểu tử ngươi đã ra tay, bất quá vì sao tiểu tử ngươi lại đem tuyệt thế ma công như vậy tặng cho ta đây, rốt cuộc có âm mưu quỷ kế gì đây hả?
- Liệt lão hãy đem công lực hấp thu thân thể kia trước đã rồi hãy nói chuyện để không bị trễ!
Đinh Hạo nhẹ cười nói.
Lạnh lùng liếc nhìn Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn dường như chưa yên tâm, nâng tay ra một chiêu liền bố trí hai đạo cấm chế trên người của Đinh Hạo, sau đó mới nhắm hẳn mắt lại bắt đầu hấp thu chân nguyên đã bắt được.
Ba ngày sau, Huyết Ma Liệt Sơn mở to hai mắt, trong đôi mắt đỏ ngầu ẩn chứa ma khí vô cùng, đưa tay giải khai toàn bộ cấm chế toàn thân Đinh Hạo. Huyết Ma lạnh lùng nhìn Đinh Hạo nói: “Nói đi, vì sao lưu công pháp lại cho ta, ngươi rốt cuộc có âm mưu quỷ kế gì đây?”
- Ha ha, Liệt lão khoan hãy nổi giận, tại hạ đã lưu lại chính là thần thông cao nhất của Vô Cực Ma Tông. Còn uy lực như thế nào, nghĩ Liệt lão hẳn đã hiểu được rất sâu phải không? Ồ, chỉ có điều công pháp này có một nhược điểm, đó chính là tu luyện đạt được một cảnh giới nhưng không hoàn tất công pháp thì có thể nói, chính là ... hắc hắc...
Nói đến lúc đó, Đinh Hạo ngừng lại một chút, trầm mặc không nói!
Lời này vừa nói ra, Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt chợt lạnh lùng, trầm mặc nhìn chăm chú vào vẻ mặt thản nhiên tự đắc của Đinh Hạo, hai mắt lấp lánh ánh hung quang!
Giây lát sau, Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Ngươi muốn ta làm điều gì? Như thế nào mới có thể đem toàn bộ công pháp giao cho ta?”
Đinh Hạo đứng thẳng người dậy, nghiêm túc nhìn thẳng vào hai mắt Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Trước khi ngươi phi thăng phải theo ta, vì sự nghiệp bá chủ Tu Chân giới của ta mà quét sạch những chướng ngại, ta đảm bảo sẽ giúp ngươi thuận lợi phi thăng lên Ma giới!”
Lời này Đinh Hạo vừa phát ra, Huyết Ma Liệt Sơn không giận lại cười.
- Tiểu tử ngươi có đức có tài gì, chỉ bằng tu vi Dung Hợp kỳ của ngươi lại dám vọng tưởng xưng bá tu chân giới, ngươi không bị điên đó chứ, cho dù thêm ta, Liệt Sơn đi nữa thì chuyện này cũng chỉ là mộng tưởng mà thôi !
Huyết Ma Liệt Sơn phát ra tiếng cười trào lộng.
Lúc lắc đầu, Đinh Hạo nói:
- Có lẽ Liệt lão cho là tiểu tử cuồng vọng, ta cũng không cần giải thích điều gì với lão, chỉ muốn Liệt lão nguyện ý theo ta, đợi đến lúc lão cần ta sẽ đem từng tầng công pháp giao cho, nếu không ... Liệt Sơn lão hãy tự mình mà cầu phúc đi !
Đang khi Niếp Thiên đã muốn lùi đến bên cạnh Đinh Hạo, vô số tiếng hú dài đột nhiên từ ngoài trăm trượng truyền đến. Niếp Thiên vẻ mặt vui mừng, biết mấy người thuộc tông phái kia chỉ trong giây lát sẽ ập đến, lại càng toàn lực chống đỡ thế công bá đạo của Huyết Ma Liệt Sơn.
Nhưng đúng vào lúc này, pháp bảo thành danh của Huyết Ma Liệt Sơn, Phần Diệt Huyết Luân lại vượt qua được đồ hình do Ngự Thú Kính tạo ra, bất ngờ xuất hiện trước mặt Niếp Thiên cách khoảng hai trượng, theo đó một cơn lốc to cỡ hai trượng không ngừng xoay chuyển cuồn cuộn xông đến. Niếp Thiên vẻ mặt vốn đang vui mừng lại biến sắc, Thâm Lam Trường Đao bất ngờ bạo phát lam mang. Lam mang lướt qua nơi nào đất rung gió gào cứ như rồng bay lên trời, táp thẳng vào cơn lốc do Phần Diệt Huyết Luân xoay tròn tạo thành.
Lúc này Phần Diệt Huyết Luân bất ngờ phát xuất tiếng quỷ khóc giống như thanh âm ghê rợn của Liệt Sơn, âm thanh quỷ quái liên tục vang lên, cơn lốc cuồn cuộn lại đang từ hai trượng biến thành bốn trượng, bốn trượng mở rộng thành tám trượng, không ngừng nở lớn ra, khi va chạm với con rồng lam mang đã lớn đến hơn năm mươi trượng.
Một thanh âm chói tai vang lên khiến núi rừng rung chuyển, trên không trung bụi đất tung bay. Đợi đến khi tiếng quỷ khóc không còn nữa, Niếp Thiên tựa hồ nửa quỳ nửa đúng trên mặt đất, tay nắm trường đao không ngừng thở hồng hộc.
Mà Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo cũng đã biệt tăm!
Huyết Ma Liệt Sơn tay nắm lấy Đinh Hạo phóng một đường như thiểm điện, lao đi như gió lốc không ngừng nghỉ, cuối cùng sau khoảng một giờ, đã mang Đinh Hạo đến một sơn động ngăm đen đầy xương cốt thây người.
Ném Đinh Hạo xuống mặt đất, Liệt Sơn quát nhẹ một tiếng, bốn phía đột nhiên sáng lên bốn ngọn đèn, quang mang toả sáng khắp sơn động.
- Tiểu tử, ngươi không ngờ đến lúc cuối cùng còn rơi vào trong tay của ta nhỉ, hừm, lần trước lão phu vì một lần sơ ý đã trúng phải độc kế của ngươi. Lần này ta xem ngươi làm sao có thể trốn thoát !
Huyết Ma đắc chí cười lớn.
Đinh Hạo vẻ mặt không chút thay đổi, lãnh đạm nói:
- Nếu ta không cố ý, ngươi há lại dễ dàng mà bắt ta đi được. Liệt lão lời phiếm khoan nói đã, còn không nhanh chóng hấp thungười đó để hấp thu tinh hoa chân nguyên hoàn toàn mới tốt, nếu không lại không tốt với thân thể đâu!
Nghe thấy lời này, Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt chợt biến, lạnh lùng nói:
- Quả nhiên là tiểu tử ngươi đã ra tay, bất quá vì sao tiểu tử ngươi lại đem tuyệt thế ma công như vậy tặng cho ta đây, rốt cuộc có âm mưu quỷ kế gì đây hả?
- Liệt lão hãy đem công lực hấp thu thân thể kia trước đã rồi hãy nói chuyện để không bị trễ!
Đinh Hạo nhẹ cười nói.
Lạnh lùng liếc nhìn Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn dường như chưa yên tâm, nâng tay ra một chiêu liền bố trí hai đạo cấm chế trên người của Đinh Hạo, sau đó mới nhắm hẳn mắt lại bắt đầu hấp thu chân nguyên đã bắt được.
Ba ngày sau, Huyết Ma Liệt Sơn mở to hai mắt, trong đôi mắt đỏ ngầu ẩn chứa ma khí vô cùng, đưa tay giải khai toàn bộ cấm chế toàn thân Đinh Hạo. Huyết Ma lạnh lùng nhìn Đinh Hạo nói: “Nói đi, vì sao lưu công pháp lại cho ta, ngươi rốt cuộc có âm mưu quỷ kế gì đây?”
- Ha ha, Liệt lão khoan hãy nổi giận, tại hạ đã lưu lại chính là thần thông cao nhất của Vô Cực Ma Tông. Còn uy lực như thế nào, nghĩ Liệt lão hẳn đã hiểu được rất sâu phải không? Ồ, chỉ có điều công pháp này có một nhược điểm, đó chính là tu luyện đạt được một cảnh giới nhưng không hoàn tất công pháp thì có thể nói, chính là ... hắc hắc...
Nói đến lúc đó, Đinh Hạo ngừng lại một chút, trầm mặc không nói!
Lời này vừa nói ra, Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt chợt lạnh lùng, trầm mặc nhìn chăm chú vào vẻ mặt thản nhiên tự đắc của Đinh Hạo, hai mắt lấp lánh ánh hung quang!
Giây lát sau, Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Ngươi muốn ta làm điều gì? Như thế nào mới có thể đem toàn bộ công pháp giao cho ta?”
Đinh Hạo đứng thẳng người dậy, nghiêm túc nhìn thẳng vào hai mắt Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Trước khi ngươi phi thăng phải theo ta, vì sự nghiệp bá chủ Tu Chân giới của ta mà quét sạch những chướng ngại, ta đảm bảo sẽ giúp ngươi thuận lợi phi thăng lên Ma giới!”
Lời này Đinh Hạo vừa phát ra, Huyết Ma Liệt Sơn không giận lại cười.
- Tiểu tử ngươi có đức có tài gì, chỉ bằng tu vi Dung Hợp kỳ của ngươi lại dám vọng tưởng xưng bá tu chân giới, ngươi không bị điên đó chứ, cho dù thêm ta, Liệt Sơn đi nữa thì chuyện này cũng chỉ là mộng tưởng mà thôi !
Huyết Ma Liệt Sơn phát ra tiếng cười trào lộng.
Lúc lắc đầu, Đinh Hạo nói:
- Có lẽ Liệt lão cho là tiểu tử cuồng vọng, ta cũng không cần giải thích điều gì với lão, chỉ muốn Liệt lão nguyện ý theo ta, đợi đến lúc lão cần ta sẽ đem từng tầng công pháp giao cho, nếu không ... Liệt Sơn lão hãy tự mình mà cầu phúc đi !