Vô Cực Ma Đạo

Chương 158 - Thu Hoạch Pha Phong 2

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Đinh Hạo trầm giọng cười nói:

- Liệt lão nói đùa rồi ! Bây giờ ngươi và ta đã ngồi cùng một thuyền, đâu cần phân biệt lẫn nhau. Huống chi Liệt lão đã vượt qua trận này một lần, trận này đối với Liệt lão cũng đã vô dụng rồi !

- Với tu vi lão phu mà vượt qua trận này cũng phải mất bốn ngày thời gian, công dụng của trận pháp này quả bất phàm ! Được, đã như vậy trận này rút cuộc phải bố trí thế nào ?

Huyết Ma Liệt Sơn cười nói.

Nhìn Huyết Ma Liệt Sơn một chút, Đinh Hạo đem khẩu quyết của phương pháp bố trí đọc ra một lượt. Nghe xong, Liệt sơn nói:

- Thập phương huyễn ma trận, quả nhiên là trận giống như tên !

Trong lúc này hai phe vẫn đang liều mạng đánh giết. Mà chỉ trong chốc lát đó, lại có ba người của cả hai phe Đạo Ma mất mạng trong trận chiến. Mắt thấy chân linh của ba người vừa chết tiêu tán trong thiên địa, Liệt Sơn cùng Đinh Hạo đều âm thầm tiếc nuối không thôi, đối với hai người bọn họ mà nói, mấy người này đều là linh dược đại bổ .

Không muốn trì hoãn thêm nữa, thân hình Huyết Ma Liệt Sơn đột nhiên từ bên cạnh Đinh Hạo trống rỗng biến mất, mà trong đám đánh nhau ở giữa sân lại có thêm một đoàn huyết khí cuồn cuộn di chuyển. Mọi người lúc này đều đang liều mạng chiến đấu, sao có thể chú ý tới biến hóa này, chỉ là một lát sau, huyết khí đã vòng quanh trường đánh nhau này được một lần.

Qua thời gian uống một tách trà, Huyết Ma Liệt Sơn lại xuất hiện bên cạnh Đinh Hạo, trong tay cầm một viên đá kỳ dị màu đen, trầm giọng nói:



- Đã bố trí xong, chỉ thiếu một khối cuối cùng này là trận pháp có thể tự vận hành rồi !

Sửng sốt một chút, Đinh Hạo nói:

- Vậy Lão Liệt còn chờ cái gì nữa ? Chết đi một người là chúng ta liền tổn thất mất một đám linh dược a !

Liệt Sơn cười nói:

- Hắc hắc, tiểu tử ngươi tâm địa ác độc không kém lão phu chút nào a !

Liệt sơn vừa nói xong, viên đá màu đen trong tay hắc thạch đã nhanh chóng bắn vào giữa sân. Hắc thạch vừa rơi xuống, hoàn cảnh trong sân lập tức biến đổi, mọi người đang đánh nhau vẻ mặt đột nhiên giống như gặp quỷ giữa ban ngày, lập ức khoanh chân ngồi xuống để chống lại tâm ma đang tấn công đến.

Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn liếc mắt với nhau, cười ác độc rồi cùng bước vào trong.

Đinh Hạo đi thẳng đến chỗ nữ đệ tử tâm động hậu kỳ của Đạo Môn Lưu Vũ Đình kia, còn Huyết Ma Liệt Sơn thì đi về phía bốn lão giả trong Đạo Môn vẫn còn sống. Đinh Hạo đột nhiên quay lại nói:

- Liệt lão chú ý đừng động đến người trong Ma Môn. Nếu sau này họ không nguyện ý gia nhập vào Vô Cực Ma Tông ta, lại xử lý cũng không muộn.

- Lão phu sao có thể phá hỏng chuyện tốt của Tiểu ca. Yên tâm đi, Liệt Sơn đã đáp ứng người khác thì sẽ không nuốt lời đâu !



Huyết Ma Liệt Sơn cuồng tiếu nói.

Một lát sau, Đinh Hạo đi đến bên cạnh Lưu Vũ Đình, nữ tử này vẻ mặt sợ hãi khoanh chân mà ngồi, tựa hồ gặp phải việc gì cực kỳ đáng sợ. Đinh Hạo biết rằng cho dù là đang ở trong “Thập phương huyễn ma trận”, cũng không phải là hoàn toàn không chút năng lực phản kháng, nhưng với tu vi tâm động kỳ của nữ tử này, đối với Đinh Hạo cũng không khó giải quyết.

Đinh Hạo do dự một lát rồi cuối cùng vẫn đưa hai tay đến thiên linh cái của nữ tử này, Vô Cực Ma Công điên cuồng bộc phát ra, một lát sau thân hình đầy đặn của Lưu Vũ Đình dần dần khô quắt lại.

Đem thi thể ném cho Bát Sí Tử Mãng, Đinh Hạo bắt đầu tranh thủ dò xét bốn phía. Một lúc sau, bốn lão giả trong Đạo Môn đã hoàn toàn biến thành thây khô, mà Huyết Ma Lịêt Sơn cũng khoanh chân ngồi, xem ra đã bắt tay vào tiêu hóa hấp thu tinh hoa chân nguyên. Nhìn lại thấy mấy người trong Ma Môn vẫn như cũ liều mạng chống cự tâm ma, Đinh Hạo liền yên lòng.

Sau khi dùng tâm thần sai Bát Sí Tử Mãng đem thi thể của mấy người trong Đạo Môn nuốt đi, Đinh Hạo đã khoanh chân mà ngồi, tiêu hóa tinh hoa chân nguyên của Lưu Vũ Đình vừa mới hấp thu.

Mấy ngày sau, Đinh Hạo mở hai mắt, nhờ tinh hoa chân nguyên của nữ nhân này, thêm vào tinh hoa chân nguyên của mấy người lần trước đã hấp thu, tính cả hiệu lực của linh dược vẫn còn lưu lại trong cơ thể nữa, Đinh Hạo rốt cục đột phá tới Nguyên Anh sơ kỳ.

Nguyên Anh kỳ chính là một ranh giới trong tu chân, đạt tới kỳ này có thể chính thức ngự không phi hành, hơn nữa nội đan trong đan điền biến thành hình trẻ con, từ nay về sau Đinh Hạo đã có thể tính là một cao thủ rồi.

Lúc này Đinh Hạo mới phát hiện Liệt Sơn đã sớm tỉnh lại, chính là đang nhìn mình quái dị.

Đinh Hạo hết sức ngạc nhiên.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑