Vô Cực Ma Đạo

Chương 167 - Thu Hoạch Linh Đan 2

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

- Vừa rồi Liệt lão có phải đã nổi sát khí đối với Ôn Hoài Ngọc không ? Chỉ vì vài viên Tuyền cơ đan trong tay hắn ? Hừ, hy vọng lần sau sẽ không có những việc như này phát sinh, nếu không thì ……

- Vừa rồi là lão phu không đúng, từ nay về sau sẽ không vậy nữa, Tiểu ca yên tâm đi.

Huyết Ma Liệt Sơn vừa nghe khẩu khí uy hiếp của Đinh Hạo, cười xòa nói.

Đinh Hạo lạnh lùng liếc mắt nhìn Liệt Sơn, hừ nói:

- Tốt nhất là như vậy !

Rồi thì không nói thêm lời nào nữa. Một lúc lâu sau hai người đã tới cửa sơn động nơi mấy người Hạ Trường Xuyên tu luyện, sau khi Huyết Ma Liệt Sơn mở cấm chế ra, lão và Đinh Hạo cùng tiến vào.

Vừa mới vào động đã thấy Âm Vô Xương dẫn đầu mấy người cùng bước ra, quay về phía Đinh Hạo cúi người, nói:

- Âm Vô Xương bái tạ Tiểu ca ban thưởng, bây giờ thương thế đã khôi phục hẳn, hơn nữa Thiên thi bị hư tổn cũng đã có chuyển biến tốt đẹp. Tiểu ca đối với Âm Vô Xương ân như tái sinh, lão phu thật sự không biết lấy gì báo đáp !

Nâng Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương dậy, Đinh Hạo cười nói:

- Âm lão khách khí rồi. Âm lão đã làm khách khanh của Vô Cực Ma Tông, từ nay về sau sẽ có cơ hội báo đáp. À, cho tiểu tử mạo muội hỏi một câu, tu vi của Âm lão bây giờ đã đến mức nào rồi ?



- Tu vi của lão phu hiện giờ là Phân thần trung kỳ, Tiểu ca hỏi cái này làm cái gì ?

Âm Vô Xương khó hiểu hỏi

- Ha ha, đương nhiên là có chuyện tốt mới hỏi Âm lão điều này.

Đinh Hạo cười nói, quay đầu lại nhìn thoáng qua Liệt Sơn mỉm cười với hắn.

Đinh Hạo lấy từ trong trữ vật thủ trạc ra mười hai viên Ngưng thần đan, chia ra ba viên cấp cho Âm Vô Xương nói:

- Gần đây tiểu tử có được một chút đan dược, có lẽ đối với tu vi của Âm lão có chút trợ giúp. Bất quá đan dược này rốt cuộc có bao nhiêu công dụng thì tiểu tử cũng không biết, Âm lão thử một lần xem sao.

Dừng một chút, tay trái Đinh Hạo vung lên, chín viên đan dược còn thừa phân biệt bay về phía ba người khác, nói:

- Tiểu tử đương nhiên sẽ không thiên vị, các vị trưởng lão mỗi người đều có phần, tiểu tử trước tiên xin chúc các vị tu vi tăng cao.

Ba người khác vừa nghe Đinh Hạo nói thế không mừng mà kinh, nhìn thấy ba viên đan dược trong tay, ba người liếc mắt nhau, sắc mặt tái nhợt. Nếu đan dược này là độc dược, từ nay về sau sợ là rốt cuộc không có cơ hội chạy ra khỏi lòng bàn tay của Đinh Hạo nữa.

Quay đầu lại nhìn nhìn ánh mắt của Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn tựa cười mà không cười, sắc mặt ba người lại càng trắng bệch.

Đang do dự không quyết, Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương do cảm kích đối với Đinh Hạo, liền dẫn đầu đem từng viên đan dược nuốt vào, nhưng vào lúc này, khóe miệng Liệt Sơn bỗng nhúc nhích, Đinh Hạo biết Liệt Sơn khẳng định dùng truyền âm nhập mật thông tri cho Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương.

Vừa thấy Âm Vô Xương đem đan dược nuốt vào, ba người đều dùng ánh mắt chăm chú đích nhìn Âm Vô Xương.



Một lát sau chỉ thấy khuôn mặt Thiên Thi Thượng Nhân đột nhiên hoảng sợ, ngồi xếp bằng xuống đất, cả người run rẩy, trên trán lại có một cổ thanh khí chậm rãi lưu động.

Mấy người mắt thấy Thiên Thi Thượng Nhân biến hóa như thế đều biến hẳn sắc mặt, vẻ mặt đau khổ.

Thấy Huyết Ma Liệt Sơn cùng Đinh Hạo lạnh lẽo nhìn, ba người do dự một chút, cả nửa ngày sau ba người mới đồng thời lấy từ trong tay ra một viên Ngưng thần đan, cắn răng đem đan dược này nuốt vào, nhìn vẻ mặt của mấy người tựa hồ như là thấy chết không từ, oai phong lẫm liệt.

Nhưng chỉ qua một khắc, vẻ mặt ba người đột nhiên biến thành kinh hỉ.

Đinh Hạo quay về phía Liệt Sơn cười cười, lại lấy ra mười lăm viên Cố bổn đan, phân biệt phát cho ba vị đệ tử tâm động kỳ, cười dài nói:

- Tại hạ vừa mới đùa với các vị một chút thôi. Các vị trưởng lão đừng để ở trong lòng, mau mau đem dược lực hấp thu.

Nói xong Đinh Hạo nhìn nhìn Huyết Ma Liệt Sơn, tự mình lấy ra hai viên Bích thối đan bỏ vào trong miệng, khoanh chân ngồi xuống.

Nửa tháng sau, đoàn người Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn đến Thanh Nguyên sơn.

Trên Thanh Nguyên sơn tràn ngập một màu xanh biếc, phong cảnh mê người, đây đó lại có vài tảng cự nham trồi lên sừng sững, thấp thoáng có thể thấy được vách núi màu đen xám. Trên Thanh Nguyên sơn có ba tông phái Đạo Môn, phân biệt là Bích Tiêu Tông, Cửu Nhật Tông và Nam Thai Tông.

Tam tông đều là tông phái nhị tam lưu trong Đạo Môn, là loại không tư cách đến những nơi thánh địa của Đạo Môn như Thanh Vân sơn tu luyện, chỉ có thể chạy đến cái loại địa phương linh khí thưa thớt ,khoáng vật thiếu thốn như Thanh Nguyên sơn này.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑