๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Trước khi chết ta nói cho ngươi biết thêm điều này nữa, Hắc Thành Trọng đệ tử Thị Hồn tông cũng chết trong tay ta, nghe nói hắn là đồ tôn đắc ý của ngươi phải không? Bây giờ ngươi có thể xuống dưới đó gặp gỡ cùng bọn chúng được rồi!
Vừa dứt lời, Đinh Hạo vung hữu thủ lên, nhìn Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương bốn người phân phó:
- Giết hết cho ta! Ồ, không! Bắt sống cho ta, hắc hắc!
Âm Vô Xương liếc mắt nhìn Tử Mộc tam lão đồng thanh cười nham hiểm, sát khí toàn thân không hề cố tình áp bức nhằm về phía ba người Lục Nhai đang kinh hoàng mà điên cuồng lao đến!
Nhìn thấy bốn người bọn họ cười độc ác, ba người Thị Hồn tông thần sắc đại biến.
Trong ba người, Lục Nhai tu vi cao nhất cũng chỉ là Phân Thần sơ kỳ, hiện giờ muốn chống lại bốn cao thủ Phân Thần trung kỳ, rõ ràng là cửu tử nhất sinh. Huống hồ nơi đây chính là Vô Cực Ma tông, tuyệt đối không có kẻ nào nguyện ý ra tay tương trợ bọn họ cả.
Bốn người Âm Vô Xương bắt gặp vẻ tuyệt vọng của ba người ngược lại không vội chậm rãi mà đi tới, nguyên do là bọn họ ngay từ đầu lúc xuất động sát khí, đã đem ba người giam ở chính giữa, bây giờ cho dù có chắp cánh sợ rằng cũng không thể bay thoát.
Mắt thấy bốn người dần dần tiếp cận, Lục Nhai biết rõ hắn phải chết không thể nghi ngờ gì nữa, nên cường ngạnh nói:
- Trước khi ba người lão phu đến đây, đã từng báo qua tông chủ tông môn chúng ta, nếu ba người lão phu táng mạng tại đây, bổn tông nhất định sẽ giành lại công đạo!
Thấy tên này trước khi chết vẫn còn mạnh miệng, Đinh Hạo khinh thường cười lạnh nói:
- Hắc hắc, cho dù tông chủ ngươi không đến đây, bọn ta cũng muốn đến tông môn ngươi một phen, chuyện này về sau không cần một kẻ sắp chết như ngươi phí tâm suy nghĩ nữa.
Nói xong nháy mắt ra hiệu với bốn người Âm Vô Xương.
Vừa thấy ánh mắt của Đinh Hạo, bốn người không dám chần chờ nữa, bốn đạo thân ảnh đột nhiên trong không trung tăng tốc, như thiểm điện lao đến ba người, bốn đạo kiếm khí màu sắc khác nhau giăng khắp nơi, tổ hợp thành một chiếc lưới rộng khoảng tám trượng, bao phủ lấy chúng.
Ba người Lục Nhai vừa thấy chiếc lưới áp xuống đỉnh đầu, hết sức sợ hãi, chỉ thấy Lục Nhai cuống quýt tế khởi pháp bảo hộ thân, một lá cờ quỷ khí âm sâm đột nhiên xuất hiện trong tay, vừa mới xuất thủ thì đã xuất hiện tầng tầng lớp lớp âm phong lạnh lẽo, quỷ khóc lệ gào, như muốn phá tung chiếc lưới kiếm đi ra.
Hạ Trường Xuyên vừa thấy bóng quỷ bay lượn, lớn tiếng cười nói:
- Điêu trùng tiểu kê như thế mà cũng dám hý lộng trước mặt bọn ta hay sao?
Vừa dứt lời thì hào quang chiếc lưới càng ngày càng rực rỡ làm cho đám quỷ ảnh trên đỉnh đầu ba người kêu gào “chi chi” liên tục, một lát sau, tất cả quỷ ảnh đều lui xuống nhập vào lá cờ mà không dám ló đầu ra nữa, chiếc lưới vẫn như cũ tiếp tục bao phủ lấy ba người bên dưới.
Sau khi đám quỷ ảnh nhập hết về, Lục Nhai cũng đem lá cờ thu hồi lại. Nhìn thấy ba người sắp bị chiếc lưới bao phủ lấy thì trên mặt đột nhiên lộ vẻ tàn nhẫn, ngửa mặt lên trời nhổ ra một ngụm máu tươi, thân hình đột nhiên tự bạo, hóa thành một đạo huyết khí lao ra bên ngoài chiếc lưới.
Nhìn thấy biến hóa phát sinh như vậy, bốn người Âm Vô Xương hết sức bất ngờ không kịp đề phòng, cuống quýt ứng biến. Nhưng tốc độ của huyết khí thật quá nhanh, như trường hồng quán nhật, nên mặc dù tu vi cả bốn người đều là Phân Thần trung kỳ mà cũng đuổi theo không kịp, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn đạo huyết khí từ trong lưới kiếm thoát ra ngoài.
Trong lúc bốn người còn đang cảm thán bản thân quá khinh địch thì đạo huyết khí vốn đang lao đi như tên bắn đột nhiên khựng lại giữa không trung, ngừng một lát, rồi nhanh chóng quay lại rơi vào chiếc lưới chân khí của bốn người kia, đứng im không thể động đậy.
- Trước mặt lão phu mà dám múa may thi triển Huyết Độn thuật, hừ, quả nhiên là tự tìm đường chết, lại còn lãng phí trăm năm khổ tu, sao phải khổ thế?
Lúc này thanh âm lạnh lẽo của Huyết Ma Liệt Sơn từ trong phòng chợt vang lên.
Vừa nghe thấy lời này, mọi người đều trợn mắt há mồm.
Huyết Ma Liệt Sơn không hổ danh là tuyệt thế cao thủ, cho dù người đang ở trong phòng nhưng vẫn có thể nắm giữ toàn bộ tình thế bên ngoài, ngay cả Huyết Độn thuật cũng có thể nhấc tay là phá giải, thật sự đã vượt quá trí tưởng tượng của mọi người. Tất cả môn nhân Vô Cực Ma tông rốt cuộc cũng biết thể nào gọi là tuyệt thế cao thủ.
Bên trong lưới sắc mặt Lục Nhai xám như tro, không biết là do Huyết Ma Liệt Sơn tu vi cao cường chế trụ, hay còn do di chứng sau khi thi triển Huyết Độn thuật, dù sao thì hiện tại đối với việc đào thoát, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Trước khi chết ta nói cho ngươi biết thêm điều này nữa, Hắc Thành Trọng đệ tử Thị Hồn tông cũng chết trong tay ta, nghe nói hắn là đồ tôn đắc ý của ngươi phải không? Bây giờ ngươi có thể xuống dưới đó gặp gỡ cùng bọn chúng được rồi!
Vừa dứt lời, Đinh Hạo vung hữu thủ lên, nhìn Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương bốn người phân phó:
- Giết hết cho ta! Ồ, không! Bắt sống cho ta, hắc hắc!
Âm Vô Xương liếc mắt nhìn Tử Mộc tam lão đồng thanh cười nham hiểm, sát khí toàn thân không hề cố tình áp bức nhằm về phía ba người Lục Nhai đang kinh hoàng mà điên cuồng lao đến!
Nhìn thấy bốn người bọn họ cười độc ác, ba người Thị Hồn tông thần sắc đại biến.
Trong ba người, Lục Nhai tu vi cao nhất cũng chỉ là Phân Thần sơ kỳ, hiện giờ muốn chống lại bốn cao thủ Phân Thần trung kỳ, rõ ràng là cửu tử nhất sinh. Huống hồ nơi đây chính là Vô Cực Ma tông, tuyệt đối không có kẻ nào nguyện ý ra tay tương trợ bọn họ cả.
Bốn người Âm Vô Xương bắt gặp vẻ tuyệt vọng của ba người ngược lại không vội chậm rãi mà đi tới, nguyên do là bọn họ ngay từ đầu lúc xuất động sát khí, đã đem ba người giam ở chính giữa, bây giờ cho dù có chắp cánh sợ rằng cũng không thể bay thoát.
Mắt thấy bốn người dần dần tiếp cận, Lục Nhai biết rõ hắn phải chết không thể nghi ngờ gì nữa, nên cường ngạnh nói:
- Trước khi ba người lão phu đến đây, đã từng báo qua tông chủ tông môn chúng ta, nếu ba người lão phu táng mạng tại đây, bổn tông nhất định sẽ giành lại công đạo!
Thấy tên này trước khi chết vẫn còn mạnh miệng, Đinh Hạo khinh thường cười lạnh nói:
- Hắc hắc, cho dù tông chủ ngươi không đến đây, bọn ta cũng muốn đến tông môn ngươi một phen, chuyện này về sau không cần một kẻ sắp chết như ngươi phí tâm suy nghĩ nữa.
Nói xong nháy mắt ra hiệu với bốn người Âm Vô Xương.
Vừa thấy ánh mắt của Đinh Hạo, bốn người không dám chần chờ nữa, bốn đạo thân ảnh đột nhiên trong không trung tăng tốc, như thiểm điện lao đến ba người, bốn đạo kiếm khí màu sắc khác nhau giăng khắp nơi, tổ hợp thành một chiếc lưới rộng khoảng tám trượng, bao phủ lấy chúng.
Ba người Lục Nhai vừa thấy chiếc lưới áp xuống đỉnh đầu, hết sức sợ hãi, chỉ thấy Lục Nhai cuống quýt tế khởi pháp bảo hộ thân, một lá cờ quỷ khí âm sâm đột nhiên xuất hiện trong tay, vừa mới xuất thủ thì đã xuất hiện tầng tầng lớp lớp âm phong lạnh lẽo, quỷ khóc lệ gào, như muốn phá tung chiếc lưới kiếm đi ra.
Hạ Trường Xuyên vừa thấy bóng quỷ bay lượn, lớn tiếng cười nói:
- Điêu trùng tiểu kê như thế mà cũng dám hý lộng trước mặt bọn ta hay sao?
Vừa dứt lời thì hào quang chiếc lưới càng ngày càng rực rỡ làm cho đám quỷ ảnh trên đỉnh đầu ba người kêu gào “chi chi” liên tục, một lát sau, tất cả quỷ ảnh đều lui xuống nhập vào lá cờ mà không dám ló đầu ra nữa, chiếc lưới vẫn như cũ tiếp tục bao phủ lấy ba người bên dưới.
Sau khi đám quỷ ảnh nhập hết về, Lục Nhai cũng đem lá cờ thu hồi lại. Nhìn thấy ba người sắp bị chiếc lưới bao phủ lấy thì trên mặt đột nhiên lộ vẻ tàn nhẫn, ngửa mặt lên trời nhổ ra một ngụm máu tươi, thân hình đột nhiên tự bạo, hóa thành một đạo huyết khí lao ra bên ngoài chiếc lưới.
Nhìn thấy biến hóa phát sinh như vậy, bốn người Âm Vô Xương hết sức bất ngờ không kịp đề phòng, cuống quýt ứng biến. Nhưng tốc độ của huyết khí thật quá nhanh, như trường hồng quán nhật, nên mặc dù tu vi cả bốn người đều là Phân Thần trung kỳ mà cũng đuổi theo không kịp, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn đạo huyết khí từ trong lưới kiếm thoát ra ngoài.
Trong lúc bốn người còn đang cảm thán bản thân quá khinh địch thì đạo huyết khí vốn đang lao đi như tên bắn đột nhiên khựng lại giữa không trung, ngừng một lát, rồi nhanh chóng quay lại rơi vào chiếc lưới chân khí của bốn người kia, đứng im không thể động đậy.
- Trước mặt lão phu mà dám múa may thi triển Huyết Độn thuật, hừ, quả nhiên là tự tìm đường chết, lại còn lãng phí trăm năm khổ tu, sao phải khổ thế?
Lúc này thanh âm lạnh lẽo của Huyết Ma Liệt Sơn từ trong phòng chợt vang lên.
Vừa nghe thấy lời này, mọi người đều trợn mắt há mồm.
Huyết Ma Liệt Sơn không hổ danh là tuyệt thế cao thủ, cho dù người đang ở trong phòng nhưng vẫn có thể nắm giữ toàn bộ tình thế bên ngoài, ngay cả Huyết Độn thuật cũng có thể nhấc tay là phá giải, thật sự đã vượt quá trí tưởng tượng của mọi người. Tất cả môn nhân Vô Cực Ma tông rốt cuộc cũng biết thể nào gọi là tuyệt thế cao thủ.
Bên trong lưới sắc mặt Lục Nhai xám như tro, không biết là do Huyết Ma Liệt Sơn tu vi cao cường chế trụ, hay còn do di chứng sau khi thi triển Huyết Độn thuật, dù sao thì hiện tại đối với việc đào thoát, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑