๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Mã Phong lẩm bẩm nói, một lát sau lão hít vào một hơi lãnh khí, kinh sợ nhìn Liệt Sơn hô to:
- Hóa ra chính là Huyết Ma Liệt Sơn tiền bối đại danh đỉnh đỉnh. Nếu tiền bối muốn tiêu diệt Thị Hồn Tông nhỏ bé kia, quả thật là chuyện hết sức dễ dàng rồi !
Ba trưởng lão còn lại nghe vậy sắc mặt cũng đại biến, cuống quýt hướng về Huyết Ma Liệt Sơn hành đại lễ.
Nhìn thấy vẻ sợ hãi của bốn người như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn tỏ vẻ khó chịu, phất tay lạnh lùng nói:
- Miễn đi !
Bốn người đang bái lạy ở dưới, thân thể đột nhiên đằng không bay lên, rồi dừng ở chỗ ngồi, còn Huyết Ma Liệt Sơn vẫn khép mắt lại, vô cùng lãnh đạm như trước.
Nhìn thấy tình huống như này, Đinh Hạo trong lòng cảm thấy buồn cười. Bốn người này tại tông môn mang chức vị trưởng lão, là những đại nhân vật, bình thường đều cao cao tại thượng. Hiện tại gặp phải Huyết Ma Liệt Sơn thì lại giống như chuột gặp phải mèo, ngày cả thở cũng không dám thở mạnh.
Thản nhiên cười một tiếng, Đinh Hạo mở miệng nói:
- Được hưởng hồng phúc của Liệt lão, trên đường về sơn môn tiểu tử có thu thập được một ít vật phẩm, có lẽ đối với các vị cũng có chút tác dụng.
Vừa dứt lời, Đinh Hạo không nhanh không chậm đem một ít vật phẩm cướp đoạt được trên đường lấy ra. Không thèm để ý tới mục quang đang ngây ngốc của bốn lão, Đinh Hạo lấy ra một ít vật phẩm không tính là trân quý, đẩy đến trước mặt bốn lão, khẽ nói:
- Mấy vật phẩm này lai lịch bất chính, hy vọng các trưởng lão có thể xử lý thỏa đáng, nếu không sẽ đem đến cho tông phái ta tai họa diệt tông đấy !
Bốn người tám mắt tham lam nhìn những vật ở trước mặt, nghe nói thế thì hơi sửng sốt một lát, nhưng hai tay vẫn nhanh như gió phân chia chỗ vật phẩm sách sẽ, sau đó quay lại nhìn Đinh Hạo, đều cảm thấy càng nhìn hắn lại càng thuận mắt.
Bắt gặp ánh mắt kỳ dị của bốn người, Đinh Hạo biết được lấy lợi lộc ra dụ dỗ quả nhiên đạt hiệu quả rất cao, phất nhẹ tay phải, trước mặt đột nhiên xuất hiện một đống tinh thạch, lạnh giọng nói:
- Bốn vị trưởng lão đem tinh thạch này về phân phát đều xuống dưới, để môn hạ đệ tử tông phái ta sử dụng tu luyện, kể cả phương pháp tu luyện chính xác của Vô Cực Ma Công tiểu tử vừa mới tặng và các pháp khí cường đại cũng chia đều cho môn hạ đệ tử sử dụng, như vậy mới có thể khiến cho thực lực tông môn ta nhanh chóng gia tăng. Nếu không, chỉ bằng mấy người Liệt lão căn bản không thể đem tông môn ta phát dương quang đại được.
Dừng một lát, Đinh Hạo cười hắc hắc, nói tiếp:
- Bốn vị cũng đừng cậy quyền mà mưu lợi riêng, sẽ khiến cho tiểu tử rất thất vọng đấy ! Nếu vậy thì…
Đinh Hạo lời còn chưa dứt, bốn người sắc mặt đã đại biến, lén liếc mắt nhìn Huyết Ma Liệt Sơn rồi đều lập thệ cam đoan sẽ đem vật phẩm phân phát cho các môn nhân của mình.
Nghe bốn vị trưởng lão thề xong, Đinh Hạo mới tươi cười nói:
- Tiểu tử cũng chỉ nói đùa với bốn vị mà thôi. Các vị đức cao vọng trọng, phẩm đức cao thượng, sao lại có thể làm ra việc hèn hạ như thế chứ ! Hắc hắc, nếu đổi lại là Tông chủ Lý Nam Thiên ngày mới có thể làm ra những việc như thế, nhưng kết cục của hắn mọi người đều đã thấy được rồi. Ồ, không biết bốn vị trưởng lão còn có sự tình nào cần hỏi không ? Nếu không còn thì rời đi được rồi !
Nghe Đinh Hạo nói thế, bốn người dở khóc dở cười, Trương Hoành cười nhìn Đinh Hạo nói:
- Ha ha, Đinh Hạo tiểu ca đã nói như thế, bọn tại hạ đương nhiên hiểu rõ trong lòng, nhất định sẽ không làm các vị thất vọng đâu !
Dừng một lát, Trương Hoành liếc mắt nhìn Liệt Sơn, rồi lại nói:
- Này… bốn người Âm lão đã gia nhập tông môn ta, không biết Huyết Ma lão nhân gia có muốn gia nhập hay không ?
- Đương nhiên rồi, nếu không Liệt lão bôn ba cả đoạn đường dài đến đây để du ngoạn hay sao ?
Đinh Hạo khẳng định như thế, rồi nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ của bọn họ thì lại nói tiếp:
- Bất quá Liệt lão đại danh đỉnh đỉnh mà chỉ làm trưởng lão tông môn ta thì cũng có chút ủy khuất, tiểu tử cho rằng nên thăng chức là khách khanh cung phụng mới thỏa đáng, chẳng hay bốn vị trưởng lão có đồng ý không ?
Huyết Ma Liệt Sơn vốn đang bế nhãn tọa thiền lúc này đột nhiên mở mắt ra, lạnh lẽo quét qua bốn người.
Trương Hoành bốn người căn bản là vẫn luôn chú ý Huyết Ma Liệt Sơn, lúc này thấy ánh mắt hung ác của lão trong lòng đều cả kinh, liên thanh luôn miệng nói, không dám do dự chút nào:
- Đồng ý ! đồng ý!
Liệt Sơn sau khi nghe bốn người nói thế mới tiếp tục nhắm mắt lại.
Mã Phong khẽ lau mồ hôi trán, vội vàng quay về phía Đinh Hạo nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Mã Phong lẩm bẩm nói, một lát sau lão hít vào một hơi lãnh khí, kinh sợ nhìn Liệt Sơn hô to:
- Hóa ra chính là Huyết Ma Liệt Sơn tiền bối đại danh đỉnh đỉnh. Nếu tiền bối muốn tiêu diệt Thị Hồn Tông nhỏ bé kia, quả thật là chuyện hết sức dễ dàng rồi !
Ba trưởng lão còn lại nghe vậy sắc mặt cũng đại biến, cuống quýt hướng về Huyết Ma Liệt Sơn hành đại lễ.
Nhìn thấy vẻ sợ hãi của bốn người như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn tỏ vẻ khó chịu, phất tay lạnh lùng nói:
- Miễn đi !
Bốn người đang bái lạy ở dưới, thân thể đột nhiên đằng không bay lên, rồi dừng ở chỗ ngồi, còn Huyết Ma Liệt Sơn vẫn khép mắt lại, vô cùng lãnh đạm như trước.
Nhìn thấy tình huống như này, Đinh Hạo trong lòng cảm thấy buồn cười. Bốn người này tại tông môn mang chức vị trưởng lão, là những đại nhân vật, bình thường đều cao cao tại thượng. Hiện tại gặp phải Huyết Ma Liệt Sơn thì lại giống như chuột gặp phải mèo, ngày cả thở cũng không dám thở mạnh.
Thản nhiên cười một tiếng, Đinh Hạo mở miệng nói:
- Được hưởng hồng phúc của Liệt lão, trên đường về sơn môn tiểu tử có thu thập được một ít vật phẩm, có lẽ đối với các vị cũng có chút tác dụng.
Vừa dứt lời, Đinh Hạo không nhanh không chậm đem một ít vật phẩm cướp đoạt được trên đường lấy ra. Không thèm để ý tới mục quang đang ngây ngốc của bốn lão, Đinh Hạo lấy ra một ít vật phẩm không tính là trân quý, đẩy đến trước mặt bốn lão, khẽ nói:
- Mấy vật phẩm này lai lịch bất chính, hy vọng các trưởng lão có thể xử lý thỏa đáng, nếu không sẽ đem đến cho tông phái ta tai họa diệt tông đấy !
Bốn người tám mắt tham lam nhìn những vật ở trước mặt, nghe nói thế thì hơi sửng sốt một lát, nhưng hai tay vẫn nhanh như gió phân chia chỗ vật phẩm sách sẽ, sau đó quay lại nhìn Đinh Hạo, đều cảm thấy càng nhìn hắn lại càng thuận mắt.
Bắt gặp ánh mắt kỳ dị của bốn người, Đinh Hạo biết được lấy lợi lộc ra dụ dỗ quả nhiên đạt hiệu quả rất cao, phất nhẹ tay phải, trước mặt đột nhiên xuất hiện một đống tinh thạch, lạnh giọng nói:
- Bốn vị trưởng lão đem tinh thạch này về phân phát đều xuống dưới, để môn hạ đệ tử tông phái ta sử dụng tu luyện, kể cả phương pháp tu luyện chính xác của Vô Cực Ma Công tiểu tử vừa mới tặng và các pháp khí cường đại cũng chia đều cho môn hạ đệ tử sử dụng, như vậy mới có thể khiến cho thực lực tông môn ta nhanh chóng gia tăng. Nếu không, chỉ bằng mấy người Liệt lão căn bản không thể đem tông môn ta phát dương quang đại được.
Dừng một lát, Đinh Hạo cười hắc hắc, nói tiếp:
- Bốn vị cũng đừng cậy quyền mà mưu lợi riêng, sẽ khiến cho tiểu tử rất thất vọng đấy ! Nếu vậy thì…
Đinh Hạo lời còn chưa dứt, bốn người sắc mặt đã đại biến, lén liếc mắt nhìn Huyết Ma Liệt Sơn rồi đều lập thệ cam đoan sẽ đem vật phẩm phân phát cho các môn nhân của mình.
Nghe bốn vị trưởng lão thề xong, Đinh Hạo mới tươi cười nói:
- Tiểu tử cũng chỉ nói đùa với bốn vị mà thôi. Các vị đức cao vọng trọng, phẩm đức cao thượng, sao lại có thể làm ra việc hèn hạ như thế chứ ! Hắc hắc, nếu đổi lại là Tông chủ Lý Nam Thiên ngày mới có thể làm ra những việc như thế, nhưng kết cục của hắn mọi người đều đã thấy được rồi. Ồ, không biết bốn vị trưởng lão còn có sự tình nào cần hỏi không ? Nếu không còn thì rời đi được rồi !
Nghe Đinh Hạo nói thế, bốn người dở khóc dở cười, Trương Hoành cười nhìn Đinh Hạo nói:
- Ha ha, Đinh Hạo tiểu ca đã nói như thế, bọn tại hạ đương nhiên hiểu rõ trong lòng, nhất định sẽ không làm các vị thất vọng đâu !
Dừng một lát, Trương Hoành liếc mắt nhìn Liệt Sơn, rồi lại nói:
- Này… bốn người Âm lão đã gia nhập tông môn ta, không biết Huyết Ma lão nhân gia có muốn gia nhập hay không ?
- Đương nhiên rồi, nếu không Liệt lão bôn ba cả đoạn đường dài đến đây để du ngoạn hay sao ?
Đinh Hạo khẳng định như thế, rồi nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ của bọn họ thì lại nói tiếp:
- Bất quá Liệt lão đại danh đỉnh đỉnh mà chỉ làm trưởng lão tông môn ta thì cũng có chút ủy khuất, tiểu tử cho rằng nên thăng chức là khách khanh cung phụng mới thỏa đáng, chẳng hay bốn vị trưởng lão có đồng ý không ?
Huyết Ma Liệt Sơn vốn đang bế nhãn tọa thiền lúc này đột nhiên mở mắt ra, lạnh lẽo quét qua bốn người.
Trương Hoành bốn người căn bản là vẫn luôn chú ý Huyết Ma Liệt Sơn, lúc này thấy ánh mắt hung ác của lão trong lòng đều cả kinh, liên thanh luôn miệng nói, không dám do dự chút nào:
- Đồng ý ! đồng ý!
Liệt Sơn sau khi nghe bốn người nói thế mới tiếp tục nhắm mắt lại.
Mã Phong khẽ lau mồ hôi trán, vội vàng quay về phía Đinh Hạo nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑