๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo trong lòng cả kinh, Thành Hoàng da mặt cũng thật dày, thật sự là khiến cho Đinh Hạo phải chống mắt lên mà nhìn. Mà bình thường nếu loại người này mà có thêm thực lực mạnh mẽ thì đều sẽ là loại người cực kỳ khó dây vào, mà Thành Hoàng đúng là loại người như thế.
Cười lạnh một tiếng, Đinh Hạo đột nhiên mở miệng nói:
- Ồ, chủ nhân Đoạn Hồn sơn từ khi nào biến thành họ Thành vậy, theo ta được biết thì chủ của Đoạn Hồn sơn vẫn là Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên mà, chẳng lẽ Luyện Ngục Ma tông hai ngày nay đã xảy ra biến cố gì sao ? Thật là quá đột ngột !
Đinh Hạo nói vô cùng khắc bạc tàn nhẫn, hơn nữa lại nói trước mặt đông người, rõ ràng là muốn cho Thành Hoàng phải khó chịu.
Quả nhiên chỉ thấy khoé miệng Thành Hoàng đang cười đột nhiên cứng lại, khi Đinh Hạo nói xong thì trong mắt chợt hiện sát khí, hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi là Đinh Hạo ? Quả nhiên không biết trời cao đất rộng, trên Đoạn Hồn sơn này từ khi nào đến lượt ngươi có quyền nói thế ?
Thanh âm vừa dứt, tay phải nắm lại thành quyền phát ra một luồng cương khí mãnh liệt bay thẳng đến Đinh Hạo, giữa không trung quyền khí cương mãnh ép không khí xung quanh kêu lên “lách tách”, một mùi khen khét tản ra, nơi nào cương khí lướt qua là cát bay đá chạy, bầu trời Vô Cực Ma tông tựa hồ như bị một cơn lốc quét qua.
Mắt thấy uy lực như vậy, Đinh Hạo nghĩ đến đầu tiên là lập tức trốn đi, đang muốn ngự lên Nghịch Thiên Ma Kiếm tránh đi thì đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt trầm tĩnh của Huyết Ma Liệt Sơn, thân hình lập tức ổn định lại giữa không trung.
Trận gió sắp đến gần Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn vốn vẫn yên lặng đột nhiên trong mắt toát ra chiến ý, hai tay giang rộng, mười đạo U minh quỷ khí đen ngòm đột nhiên theo mười ngón tay bắn ra, hậu phát chế nhân trong khoảnh khắc đụng vào làn cương khí của Thành Hoàng.
Chỉ thấy mười đạo U minh quỷ khí va chạm với cương khí liên tiếp phát ra tiếng nổ, mỗi một lần tiếng nổ vang lên thì tốc độ tiến lên của cương khí lại giảm đi, mà thể tích lại càng lúc càng nhỏ lại. Tới tiếng nổ thứ chín vang lên thì cương khí đã hoàn toàn bị tiêu tán giữa không trung, đạo U minh quỷ khí cuối cùng đột nhiên như tia chớp bắn về phía Thành Hoàng.
Mắt thấy U minh quỷ khí sắp đánh đến người, Thành Hoàng không dám lơ là, tay trái chém ra một đạo quyền khí cương mãnh, đem U minh quỷ khí đánh tan đi rồi mới cười dài một tiếng nói:
- Huyết Ma Liệt Sơn quả nhiên danh bất hư truyền, có thể nhẹ nhàng tự nhiên như vậy đem thế công của lão phu phá giải, thật không thẹn là đứng trong hàng ngũ Thập đại cao thủ !
Lúc này, chỉ cần là người sáng suốt đều có thể dựa vào tình huống hai người giao thủ vừa rồi mà phán định cao thấp. Mặc dù hai người chỉ vừa mới thử một chiêu, chưa sử dụng toàn bộ thực lực, nhưng xem cách Huyết Ma Liệt Sơn ra tay đem cương khí của Thành Hoàng đánh tan, lại vẫn còn dư lực đánh trả đã có thể biết được giữa hai người ai cao ai thấp.
Mà lời nói vừa rồi của Thành Hoàng nâng cao thân phận của Huyết Ma Liệt Sơn, chỉ là vì tự tạo cho mình cái cớ để có thể xuống thang mà thôi.
Đinh Hạo đang muốn cười nhạo hai tiếng thì đột nhiên vài âm thanh ngự kiếm xé gió đột nhiên vang lên bên tai. Thấy thần sắc đắc ý của Thành Hoàng, Đinh Hạo lập tức biết ngay là nhân mã các tông khác cuối cùng đã tới, hơn nữa xem vẻ mặt của Thành Hoàng thì tuyệt đối là có quan hệ với hắn.
Quả nhiên.
Một lát sau, "Xoát !” “xoát !” “xoát !", lại có hơn mười đạo thân ảnh tiến vào khu vực của Vô Cực Ma tông, lướt mắt nhìn một lượt thì thấy Âm Dương Hoà Hợp tông, Huyết Sát tông, Hắc Ma tông, Phù Chú tông, đến cả Thị Hồn tông cao thủ đã chết sạch cũng có người xuất hiện.
Nhìn lại lần nữa, Đinh Hạo trong lòng lại thêm cả kinh, mấy người vừa mới tới này chính mình tại Hồn Luyện tông hội đã từng ra mắt, nguyên đám người đến này nếu không phải là Tông chủ thì cũng là hộ pháp trưởng lão, các nhân vật máu mặt trên Đoạn Hồn sơn đều đã tụ tập tại Vô Cực Ma tông, duy nhất chỉ thiếu đám người của Phùng Ngạo Thiên mà thôi.
Huyết Ma Liệt Sơn cùng Đinh Hạo hai người liếc nhau một cái, thầm cười khổ không thôi, không nghĩ là đám người này mới chút đã điều động đến nhiều nhân mã như vậy, xem ra lầ đừng mơ tưởng có thể bãi bình được. Đã như vậy, Đinh Hạo đơn giản là sẽ vứt lại tất cả mà chạy thoát thân trước.
Thấy Huyết Ma Liệt Sơn nháy mắt ra hiệu, Đinh Hạo đã cầm chắc Nghịch Thiên Ma Kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn đám người vừa tới. Trong lòng Đinh Hạo thầm định, mấy môn phái vừa tới này ngoại trừ Phù Chú tông ra, các môn phái còn lại ít nhiều đều có thù oán với mình.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo trong lòng cả kinh, Thành Hoàng da mặt cũng thật dày, thật sự là khiến cho Đinh Hạo phải chống mắt lên mà nhìn. Mà bình thường nếu loại người này mà có thêm thực lực mạnh mẽ thì đều sẽ là loại người cực kỳ khó dây vào, mà Thành Hoàng đúng là loại người như thế.
Cười lạnh một tiếng, Đinh Hạo đột nhiên mở miệng nói:
- Ồ, chủ nhân Đoạn Hồn sơn từ khi nào biến thành họ Thành vậy, theo ta được biết thì chủ của Đoạn Hồn sơn vẫn là Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên mà, chẳng lẽ Luyện Ngục Ma tông hai ngày nay đã xảy ra biến cố gì sao ? Thật là quá đột ngột !
Đinh Hạo nói vô cùng khắc bạc tàn nhẫn, hơn nữa lại nói trước mặt đông người, rõ ràng là muốn cho Thành Hoàng phải khó chịu.
Quả nhiên chỉ thấy khoé miệng Thành Hoàng đang cười đột nhiên cứng lại, khi Đinh Hạo nói xong thì trong mắt chợt hiện sát khí, hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi là Đinh Hạo ? Quả nhiên không biết trời cao đất rộng, trên Đoạn Hồn sơn này từ khi nào đến lượt ngươi có quyền nói thế ?
Thanh âm vừa dứt, tay phải nắm lại thành quyền phát ra một luồng cương khí mãnh liệt bay thẳng đến Đinh Hạo, giữa không trung quyền khí cương mãnh ép không khí xung quanh kêu lên “lách tách”, một mùi khen khét tản ra, nơi nào cương khí lướt qua là cát bay đá chạy, bầu trời Vô Cực Ma tông tựa hồ như bị một cơn lốc quét qua.
Mắt thấy uy lực như vậy, Đinh Hạo nghĩ đến đầu tiên là lập tức trốn đi, đang muốn ngự lên Nghịch Thiên Ma Kiếm tránh đi thì đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt trầm tĩnh của Huyết Ma Liệt Sơn, thân hình lập tức ổn định lại giữa không trung.
Trận gió sắp đến gần Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn vốn vẫn yên lặng đột nhiên trong mắt toát ra chiến ý, hai tay giang rộng, mười đạo U minh quỷ khí đen ngòm đột nhiên theo mười ngón tay bắn ra, hậu phát chế nhân trong khoảnh khắc đụng vào làn cương khí của Thành Hoàng.
Chỉ thấy mười đạo U minh quỷ khí va chạm với cương khí liên tiếp phát ra tiếng nổ, mỗi một lần tiếng nổ vang lên thì tốc độ tiến lên của cương khí lại giảm đi, mà thể tích lại càng lúc càng nhỏ lại. Tới tiếng nổ thứ chín vang lên thì cương khí đã hoàn toàn bị tiêu tán giữa không trung, đạo U minh quỷ khí cuối cùng đột nhiên như tia chớp bắn về phía Thành Hoàng.
Mắt thấy U minh quỷ khí sắp đánh đến người, Thành Hoàng không dám lơ là, tay trái chém ra một đạo quyền khí cương mãnh, đem U minh quỷ khí đánh tan đi rồi mới cười dài một tiếng nói:
- Huyết Ma Liệt Sơn quả nhiên danh bất hư truyền, có thể nhẹ nhàng tự nhiên như vậy đem thế công của lão phu phá giải, thật không thẹn là đứng trong hàng ngũ Thập đại cao thủ !
Lúc này, chỉ cần là người sáng suốt đều có thể dựa vào tình huống hai người giao thủ vừa rồi mà phán định cao thấp. Mặc dù hai người chỉ vừa mới thử một chiêu, chưa sử dụng toàn bộ thực lực, nhưng xem cách Huyết Ma Liệt Sơn ra tay đem cương khí của Thành Hoàng đánh tan, lại vẫn còn dư lực đánh trả đã có thể biết được giữa hai người ai cao ai thấp.
Mà lời nói vừa rồi của Thành Hoàng nâng cao thân phận của Huyết Ma Liệt Sơn, chỉ là vì tự tạo cho mình cái cớ để có thể xuống thang mà thôi.
Đinh Hạo đang muốn cười nhạo hai tiếng thì đột nhiên vài âm thanh ngự kiếm xé gió đột nhiên vang lên bên tai. Thấy thần sắc đắc ý của Thành Hoàng, Đinh Hạo lập tức biết ngay là nhân mã các tông khác cuối cùng đã tới, hơn nữa xem vẻ mặt của Thành Hoàng thì tuyệt đối là có quan hệ với hắn.
Quả nhiên.
Một lát sau, "Xoát !” “xoát !” “xoát !", lại có hơn mười đạo thân ảnh tiến vào khu vực của Vô Cực Ma tông, lướt mắt nhìn một lượt thì thấy Âm Dương Hoà Hợp tông, Huyết Sát tông, Hắc Ma tông, Phù Chú tông, đến cả Thị Hồn tông cao thủ đã chết sạch cũng có người xuất hiện.
Nhìn lại lần nữa, Đinh Hạo trong lòng lại thêm cả kinh, mấy người vừa mới tới này chính mình tại Hồn Luyện tông hội đã từng ra mắt, nguyên đám người đến này nếu không phải là Tông chủ thì cũng là hộ pháp trưởng lão, các nhân vật máu mặt trên Đoạn Hồn sơn đều đã tụ tập tại Vô Cực Ma tông, duy nhất chỉ thiếu đám người của Phùng Ngạo Thiên mà thôi.
Huyết Ma Liệt Sơn cùng Đinh Hạo hai người liếc nhau một cái, thầm cười khổ không thôi, không nghĩ là đám người này mới chút đã điều động đến nhiều nhân mã như vậy, xem ra lầ đừng mơ tưởng có thể bãi bình được. Đã như vậy, Đinh Hạo đơn giản là sẽ vứt lại tất cả mà chạy thoát thân trước.
Thấy Huyết Ma Liệt Sơn nháy mắt ra hiệu, Đinh Hạo đã cầm chắc Nghịch Thiên Ma Kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn đám người vừa tới. Trong lòng Đinh Hạo thầm định, mấy môn phái vừa tới này ngoại trừ Phù Chú tông ra, các môn phái còn lại ít nhiều đều có thù oán với mình.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑