๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Phùng Ngạo Thiên đột nhiên cười dài nói:
- Đây chẳng phải là Liệt Sơn huynh sao ? Liệt huynh tới Đoạn Hồn sơn từ khi nào, sao không báo cho Phùng mỗ một tiếng ? Lại vô thanh vô tức đến như vậy. Đến hôm nay tại hạ mới hay tin Liệt huynh tới Đoạn Hồn sơn liền lập tức tới bái kiến. Chỉ là chẳng biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì ? Chẳng lẽ Liệt huynh cùng các tông phái khác ở Đoạn Hồn sơn có tranh chấp sao ?
Huyết Ma Liệt Sơn vừa mới đi tới bên cạnh bốn lão Âm Vô Xương, nghe Phùng Ngạo thiên nói vậy lập tức xoay người lại hướng Phùng Ngạo Thiên thi lễ rồi nói:
- Phùng đạo hữu nói thế là nhầm rồi. Lão phu vừa mới tới Đoạn Hồn sơn chưa lâu, đám người tự tìm phiền toái này đã lũ lượt đến đây sinh sự, chẳng lẽ đây là cách tiếp khách đặc thù của Đoạn Hồn sơn sao ? Mấy ngày trước đây vừa mới đuổi đám người của Thị Hồn tông thì hôm nay có tới bảy tông tề tụ, quả nhiên là nể mặt Liệt Sơn ta !
Phùng Ngạo Thiên nghe nói thế, mặt lộ vẻ nghi hoặc, quay sang Thành Hoàng trầm giọng hỏi:
- Thành trưởng lão, rốt cục là có chuyện gì ? Không phải trưởng lão vẫn bế quan sao, hôm nay vì sao lại xuất hiện ở Vô Cực Ma tông thế ?
Phùng Ngạo Thiên lời này vừa nói ra, trong mắt Thành Hoàng hiện lên sát khí, nhưng nháy mắt đã khôi phục lại bình thường. Chỉ thấy mặt Thành Hoàng lộ vẻ xấu hổ, cười khổ nhìn Phùng Ngạo Thiên giải thích:
- Bẩm báo Tông chủ, lần này là do Vô Cực Ma tông cố ý sinh sự, chẳng những cậy mạnh chiếm lấy mỏ khoáng thạch của Thị Hồn tông, lại còn đem sáu vị trưởng lão và Tông chủ Hứa Chí Sâm giết toàn bộ. Bây giờ Thị Hồn tông trên Đoạn Hồn sơn này danh tồn mà thực vong. Vô Cực Ma tông hành sự vô pháp vô thiên như vậy ,theo quy tắc Luyện Ngục Ma tông ta thì phải chịu hình phạt diệt tông, cho nên lão phu mới ra tay xử lý việc này !
Nghe Thành Hoàng chậm rãi nói ra như vậy, Phùng Ngạo Thiên cùng Thiên Yêu hai người sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, nhưng Phùng Tinh Nhiên và Cừu Mãnh Chu Vân thì liền lộ vẻ mừng vừa sợ. Bọn họ cũng chỉ biết được đại khái sự tình, nhưng không ngờ Vô Cực Ma tông lại có thủ đoạn như vậy, thật sự là khiến bọn họ hoan hỉ phi thường, lần tuyển Tông chủ sắp tới đây đối với Phùng Ngạo Thiên lại càng thêm có lợi.
Cả đám người này đều nhìn về phía mấy người Đinh Hạo, trong mắt tràn ngập vẻ tán thưởng cổ vũ. Mà mắt Phùng Tinh Nhiên chớp chớp không ngừng, không ngừng nói thầm bên tai mấy người kia, vẻ mặt đắc ý vô cùng. Nháy mắt mấy người đó lập tức nhìn lại Đinh Hạo, vốn ánh mắt đang tán thưởng chợt biến thành mập mờ.
- Lại có việc này sao !
Phùng Ngạo Thiên kinh ngạc nói. Dừng một chút, Phùng Ngạo Thiên quay về phía đám người Vô Cực Ma tông:
- Việc này có phải là sự thật hay không ? Nếu thật sự là như thế, Vô Cực Ma tông nhất định phải gánh chịu tội diệt tông. Tông phái ngươi còn lời gì để nói không ?
Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói vậy, mấy người Trương Hoành sao còn không biết Phùng Ngạo Thiên chính là cố ý tạo cho mình một cơ hội ngụy biện. Chỉ thấy mấy người Trương Hoành bước ra, liếc mắt nhìn Đinh Hạo vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, Trương Hoành trầm giọng nói:
- Thành trưởng lão nói sai rồi. Từ trước đến này thực lực Vô Cực Ma tông chúng ta trên Đoạn Hồn sơn vẫn là yếu nhất, làm sao dám đi trêu chọc Thị Hồn tông. Kỳ thật mỏ khoáng thạch kia vốn là do Tông chủ Lý Nam Thiên phát hiện đầu tiên, bản tông đã tới và khai thác. Rồi sau đó bị người của Thị Hồn Tông phát hiện, bọn họ nói mỏ khoáng thạch kia nằm trong phạm vi của Thị Hồn tông, đã đả thương rất nhiều đệ tử bản tông, cường hoành chiếm lấy mỏ khoáng thạch, hơn nữa còn dẫn sáu vị trưởng lão đến tận bản tông lấy cớ sinh sự. Tông chủ Lý Nam Thiên nhẫn nhịn không được, mới cùng đám người này tranh chấp, liền bị người này chém chết ngay tại Vô Cực Ma tông, quả nhiên là khi dễ Vô Cực Ma tông chúng ta không có người a !
Trương Hoành nói đến đây liền nghẹn ngào không nói gì, thần sắc đau khổ, sắc mặt bi thiết, quả nhiên là vô cùng đau lòng.
Dừng một chút, Trương Hoành tiếp tục nói:
- Bản tông vốn đang đi xuống, nhưng đệ tử bản tông là Đinh Hạo ra ngoài khi trở về đã mang theo tin mừng, mấy vị tiền bối Ma đạo là Huyết Ma Liệt Sơn, Âm Vô Xương và Tử Mộc tam lão nguyện ý gia nhập bản tông. Bản tông đang vô cùng mừng rỡ thì đúng lúc đó Tông chủ Thị Hồn tông Hứa Chí Sâm dẫn sáu trưởng lão tới sinh sự, tới thời khắc sinh tử tồn vong, bản tông bắt buộc phải đứng lên chiến đầu. Cuối cùng may mắn giết được những người kia. Nay Thành trưởng lão lại đem nhân mã muốn diệt bản tông, thiên hạ sao lại có chuyện như vậy được chứ ? Mong Phùng Tông chủ vì Vô Cực Ma tông mà làm chủ cho !
Phùng Ngạo Thiên đột nhiên cười dài nói:
- Đây chẳng phải là Liệt Sơn huynh sao ? Liệt huynh tới Đoạn Hồn sơn từ khi nào, sao không báo cho Phùng mỗ một tiếng ? Lại vô thanh vô tức đến như vậy. Đến hôm nay tại hạ mới hay tin Liệt huynh tới Đoạn Hồn sơn liền lập tức tới bái kiến. Chỉ là chẳng biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì ? Chẳng lẽ Liệt huynh cùng các tông phái khác ở Đoạn Hồn sơn có tranh chấp sao ?
Huyết Ma Liệt Sơn vừa mới đi tới bên cạnh bốn lão Âm Vô Xương, nghe Phùng Ngạo thiên nói vậy lập tức xoay người lại hướng Phùng Ngạo Thiên thi lễ rồi nói:
- Phùng đạo hữu nói thế là nhầm rồi. Lão phu vừa mới tới Đoạn Hồn sơn chưa lâu, đám người tự tìm phiền toái này đã lũ lượt đến đây sinh sự, chẳng lẽ đây là cách tiếp khách đặc thù của Đoạn Hồn sơn sao ? Mấy ngày trước đây vừa mới đuổi đám người của Thị Hồn tông thì hôm nay có tới bảy tông tề tụ, quả nhiên là nể mặt Liệt Sơn ta !
Phùng Ngạo Thiên nghe nói thế, mặt lộ vẻ nghi hoặc, quay sang Thành Hoàng trầm giọng hỏi:
- Thành trưởng lão, rốt cục là có chuyện gì ? Không phải trưởng lão vẫn bế quan sao, hôm nay vì sao lại xuất hiện ở Vô Cực Ma tông thế ?
Phùng Ngạo Thiên lời này vừa nói ra, trong mắt Thành Hoàng hiện lên sát khí, nhưng nháy mắt đã khôi phục lại bình thường. Chỉ thấy mặt Thành Hoàng lộ vẻ xấu hổ, cười khổ nhìn Phùng Ngạo Thiên giải thích:
- Bẩm báo Tông chủ, lần này là do Vô Cực Ma tông cố ý sinh sự, chẳng những cậy mạnh chiếm lấy mỏ khoáng thạch của Thị Hồn tông, lại còn đem sáu vị trưởng lão và Tông chủ Hứa Chí Sâm giết toàn bộ. Bây giờ Thị Hồn tông trên Đoạn Hồn sơn này danh tồn mà thực vong. Vô Cực Ma tông hành sự vô pháp vô thiên như vậy ,theo quy tắc Luyện Ngục Ma tông ta thì phải chịu hình phạt diệt tông, cho nên lão phu mới ra tay xử lý việc này !
Nghe Thành Hoàng chậm rãi nói ra như vậy, Phùng Ngạo Thiên cùng Thiên Yêu hai người sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, nhưng Phùng Tinh Nhiên và Cừu Mãnh Chu Vân thì liền lộ vẻ mừng vừa sợ. Bọn họ cũng chỉ biết được đại khái sự tình, nhưng không ngờ Vô Cực Ma tông lại có thủ đoạn như vậy, thật sự là khiến bọn họ hoan hỉ phi thường, lần tuyển Tông chủ sắp tới đây đối với Phùng Ngạo Thiên lại càng thêm có lợi.
Cả đám người này đều nhìn về phía mấy người Đinh Hạo, trong mắt tràn ngập vẻ tán thưởng cổ vũ. Mà mắt Phùng Tinh Nhiên chớp chớp không ngừng, không ngừng nói thầm bên tai mấy người kia, vẻ mặt đắc ý vô cùng. Nháy mắt mấy người đó lập tức nhìn lại Đinh Hạo, vốn ánh mắt đang tán thưởng chợt biến thành mập mờ.
- Lại có việc này sao !
Phùng Ngạo Thiên kinh ngạc nói. Dừng một chút, Phùng Ngạo Thiên quay về phía đám người Vô Cực Ma tông:
- Việc này có phải là sự thật hay không ? Nếu thật sự là như thế, Vô Cực Ma tông nhất định phải gánh chịu tội diệt tông. Tông phái ngươi còn lời gì để nói không ?
Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói vậy, mấy người Trương Hoành sao còn không biết Phùng Ngạo Thiên chính là cố ý tạo cho mình một cơ hội ngụy biện. Chỉ thấy mấy người Trương Hoành bước ra, liếc mắt nhìn Đinh Hạo vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, Trương Hoành trầm giọng nói:
- Thành trưởng lão nói sai rồi. Từ trước đến này thực lực Vô Cực Ma tông chúng ta trên Đoạn Hồn sơn vẫn là yếu nhất, làm sao dám đi trêu chọc Thị Hồn tông. Kỳ thật mỏ khoáng thạch kia vốn là do Tông chủ Lý Nam Thiên phát hiện đầu tiên, bản tông đã tới và khai thác. Rồi sau đó bị người của Thị Hồn Tông phát hiện, bọn họ nói mỏ khoáng thạch kia nằm trong phạm vi của Thị Hồn tông, đã đả thương rất nhiều đệ tử bản tông, cường hoành chiếm lấy mỏ khoáng thạch, hơn nữa còn dẫn sáu vị trưởng lão đến tận bản tông lấy cớ sinh sự. Tông chủ Lý Nam Thiên nhẫn nhịn không được, mới cùng đám người này tranh chấp, liền bị người này chém chết ngay tại Vô Cực Ma tông, quả nhiên là khi dễ Vô Cực Ma tông chúng ta không có người a !
Trương Hoành nói đến đây liền nghẹn ngào không nói gì, thần sắc đau khổ, sắc mặt bi thiết, quả nhiên là vô cùng đau lòng.
Dừng một chút, Trương Hoành tiếp tục nói:
- Bản tông vốn đang đi xuống, nhưng đệ tử bản tông là Đinh Hạo ra ngoài khi trở về đã mang theo tin mừng, mấy vị tiền bối Ma đạo là Huyết Ma Liệt Sơn, Âm Vô Xương và Tử Mộc tam lão nguyện ý gia nhập bản tông. Bản tông đang vô cùng mừng rỡ thì đúng lúc đó Tông chủ Thị Hồn tông Hứa Chí Sâm dẫn sáu trưởng lão tới sinh sự, tới thời khắc sinh tử tồn vong, bản tông bắt buộc phải đứng lên chiến đầu. Cuối cùng may mắn giết được những người kia. Nay Thành trưởng lão lại đem nhân mã muốn diệt bản tông, thiên hạ sao lại có chuyện như vậy được chứ ? Mong Phùng Tông chủ vì Vô Cực Ma tông mà làm chủ cho !