๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Đã như vậy, bản Tông chủ cũng không giữ các ngươi, nhưng việc này cứ nên bình tĩnh đã. Bất quá cho dù Vô Cực Ma tông rời khỏi Đoạn Hồn sơn, bản tông nguyện cùng Vô Cực Ma tông ngươi kết thành đồng minh, tại tu chân giới cùng tiến cùng lui thì thế nào ?
Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói vậy, Đinh Hạo khom người cúi đầu thấp giọng nói:
- Đa tạ Phùng tông chủ, Vô Cực Ma tông sẽ mãi mãi ghi nhớ đại ân lần này của Phùng tông chủ !
Mặc dù lúc này Đinh Hạo tu vi chỉ có Nguyên Anh kỳ, nhưng đối mặt với loại tuyệt thế cao thủ như Phùng Ngạo Thiên mà vẫn không chút vấp váp, không bị khí thế của Phùng Ngạo Thiên ảnh hưởng chút nào, trong lớp đồng bối quả nhiên là dị loại.
Mà Phùng Ngạo Thiên cũng không dám xem thường tiềm lực Đinh Hạo, người này mặc dù mới vào Tu chân giới hơn mười năm nhưng đã làm ra vài chuyện lớn, tranh đoạt với đám đồng bối luôn chiếm thượng phong, tu vi tăng tiến không ngừng, sau này nhất định có thể làm ra đại sự kinh thiên động địa. Nhưng nghĩ đến mối quan hệ mập mờ của Đinh Hạo với Phùng Tinh Nhiên, Phùng Ngạo Thiên lại càng thêm chờ mong, cho nên mới trợ giúp Đinh Hạo liên tiếp như vậy.
Thấy Phùng Ngạo Thiên và Đinh Hạo hai người đã đạt thành hiệp nghị, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
- Đã như vậy thì việc này tạm thời để sau, sau này khi Phùng Tông chủ giữ được địa vị Tông chủ thì chúng ta sẽ bàn lại tỉ mỉ hơn. Bây giờ phải xem tiên giới kiếm quyết rốt cục có điều gì thần kỳ !
Lời này vừa nói, Phùng Ngạo Thiên và Niếp Thiên đều cảm thấy hứng thú, đều nhìn vào vật trong tay Huyết Ma Liệt Sơn. Thấy vẻ mặt của ba người, Đinh Hạo nhỏ giọng nói:
- Thời gian của ba vị không còn nhiều, hi vọng các vị có thể sớm hiểu được kiếm quyết. Mà tiểu tử còn có việc phải làm, bảy ngày sau tiểu tử sẽ lại đến bái phỏng ba vị, đến lúc đó hy vọng các vị đã có thu hoạch, sự tình bên ngoài tiểu tử sẽ thay mặt các vị nói lại, giờ xin cáo từ !
Gật gật đầu, Phùng Ngạo Thiên nói:
- Như thế cũng tốt, bảy ngày sau bọn ta sẽ đem kiếm quyết trả lại. Bên ngoài còn có người của bản tông, ngươi thay mặt lão phu bảo bọn họ rời đi !
Nghe Phùng Ngạo Thiên nói xong, Huyết Ma Liệt Sơn phất tay giải khai cấm chế trong phòng, Đinh Hạo lập tức rời khỏi. Ba người lập tức bố trí lại cấm chế, mỗi nơi mỗi chỗ đều cẩn thận bố trí một lần.
Vừa mới bước vào Vô Cực điện, Đinh Hạo đã phát giác ra ánh mắt mọi người đều đang tập trung vào chính mình. Hơi sửng sốt một chút, hắn cao giọng nói:
- Ma Quân đang có việc phải bàn bạc với mấy người Liệt Sơn, có thể phải mất vài ngày nên Ma Quân nhờ ta nói với các vị hãy quay về chờ lệnh.
Ba người Đinh Hạo cùng Phùng Ngạo Thiên lúc trước cùng rời đi, bây giờ một mình Đinh Hạo xuất hiện, mọi người cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng ngẫm lại với quan hệ của hai tông phái hẳn là sẽ không phát sinh sự tình nào quá lớn. Huống chi với tu vi của hai người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Niếp Thiên, Đinh Hạo cùng Huyết Ma rõ ràng không phải là đối thủ, cho nên mọi người cũng không hiểu nhầm, bây giờ lại nghe Đinh Hạo nói thế thì đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Đinh Hạo đã không muốn nói rõ sự việc thì đương nhiên bọn họ cũng sẽ không ngốc nghếch truy hỏi đến cùng.
Nghe Đinh Hạo giải thích xong mọi người đều cáo từ rời đi. Trước khi đi Lục Tuyết Vân của Huyết Sát tông còn dùng ánh mắt lạnh như băng liếc hắn một cái. Vừa thấy ánh mắt cừu hận của nữ nhân này hắn không giận mà lại cười mỉm, với tính cách của hắn, cừu hận giữa hai người tuyệt sẽ không chỉ vì mấy câu nói của Phùng Ngạo Thiên mà biến mất. Mặc dù Lục Tuyết Vân tại Huyết Sát tông cũng là một nhân tài hiếm có, nhưng vì lợi ích to lớn trước mặt, Huyết Sát phái tuyệt sẽ không quan tâm đến ân oán giữa nàng và Đinh Hạo, ngược lại sẽ phải cảnh cáo nàng không được trêu chọc vào hắn.
Mặc dù Đinh Hạo không tiếp xúc nhiều với Lục Tuyết Vân nhưng cũng biết nàng ta tính tình kiên định, hơn nữa lại cực kỳ thù dai, nhất định sẽ không vì sự cảnh cáo của tông môn mà từ bỏ ý đồ trả thù. Bất quá bây giờ với tu vi của Lục Tuyết Vân căn bản không phải là đối thủ của Đinh Hạo, nàng đã thấy được mình và Thành Hùng giao thủ lúc nãy nên nếu không nắm chắc cả mười phần, nàng ta tuyệt sẽ không khinh xuất động thủ. Cho nên mặc dù thấy ánh mắt băng lãnh của nữ tử này, Đinh Hạo cũng không để ở trong lòng, cười nhạo nhìn lại nàng rồi mới rời đi.
Một lát sau, tất cả mọi người đều đã rời đi, bên trong Vô Cực Ma tông chỉ còn lại có Phùng Tinh Nhiên là người ngoài.
Nhìn Phùng Tinh Nhiên vẫn chưa có ý định rời đi, Đinh Hạo kinh ngạc nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Đã như vậy, bản Tông chủ cũng không giữ các ngươi, nhưng việc này cứ nên bình tĩnh đã. Bất quá cho dù Vô Cực Ma tông rời khỏi Đoạn Hồn sơn, bản tông nguyện cùng Vô Cực Ma tông ngươi kết thành đồng minh, tại tu chân giới cùng tiến cùng lui thì thế nào ?
Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói vậy, Đinh Hạo khom người cúi đầu thấp giọng nói:
- Đa tạ Phùng tông chủ, Vô Cực Ma tông sẽ mãi mãi ghi nhớ đại ân lần này của Phùng tông chủ !
Mặc dù lúc này Đinh Hạo tu vi chỉ có Nguyên Anh kỳ, nhưng đối mặt với loại tuyệt thế cao thủ như Phùng Ngạo Thiên mà vẫn không chút vấp váp, không bị khí thế của Phùng Ngạo Thiên ảnh hưởng chút nào, trong lớp đồng bối quả nhiên là dị loại.
Mà Phùng Ngạo Thiên cũng không dám xem thường tiềm lực Đinh Hạo, người này mặc dù mới vào Tu chân giới hơn mười năm nhưng đã làm ra vài chuyện lớn, tranh đoạt với đám đồng bối luôn chiếm thượng phong, tu vi tăng tiến không ngừng, sau này nhất định có thể làm ra đại sự kinh thiên động địa. Nhưng nghĩ đến mối quan hệ mập mờ của Đinh Hạo với Phùng Tinh Nhiên, Phùng Ngạo Thiên lại càng thêm chờ mong, cho nên mới trợ giúp Đinh Hạo liên tiếp như vậy.
Thấy Phùng Ngạo Thiên và Đinh Hạo hai người đã đạt thành hiệp nghị, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
- Đã như vậy thì việc này tạm thời để sau, sau này khi Phùng Tông chủ giữ được địa vị Tông chủ thì chúng ta sẽ bàn lại tỉ mỉ hơn. Bây giờ phải xem tiên giới kiếm quyết rốt cục có điều gì thần kỳ !
Lời này vừa nói, Phùng Ngạo Thiên và Niếp Thiên đều cảm thấy hứng thú, đều nhìn vào vật trong tay Huyết Ma Liệt Sơn. Thấy vẻ mặt của ba người, Đinh Hạo nhỏ giọng nói:
- Thời gian của ba vị không còn nhiều, hi vọng các vị có thể sớm hiểu được kiếm quyết. Mà tiểu tử còn có việc phải làm, bảy ngày sau tiểu tử sẽ lại đến bái phỏng ba vị, đến lúc đó hy vọng các vị đã có thu hoạch, sự tình bên ngoài tiểu tử sẽ thay mặt các vị nói lại, giờ xin cáo từ !
Gật gật đầu, Phùng Ngạo Thiên nói:
- Như thế cũng tốt, bảy ngày sau bọn ta sẽ đem kiếm quyết trả lại. Bên ngoài còn có người của bản tông, ngươi thay mặt lão phu bảo bọn họ rời đi !
Nghe Phùng Ngạo Thiên nói xong, Huyết Ma Liệt Sơn phất tay giải khai cấm chế trong phòng, Đinh Hạo lập tức rời khỏi. Ba người lập tức bố trí lại cấm chế, mỗi nơi mỗi chỗ đều cẩn thận bố trí một lần.
Vừa mới bước vào Vô Cực điện, Đinh Hạo đã phát giác ra ánh mắt mọi người đều đang tập trung vào chính mình. Hơi sửng sốt một chút, hắn cao giọng nói:
- Ma Quân đang có việc phải bàn bạc với mấy người Liệt Sơn, có thể phải mất vài ngày nên Ma Quân nhờ ta nói với các vị hãy quay về chờ lệnh.
Ba người Đinh Hạo cùng Phùng Ngạo Thiên lúc trước cùng rời đi, bây giờ một mình Đinh Hạo xuất hiện, mọi người cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng ngẫm lại với quan hệ của hai tông phái hẳn là sẽ không phát sinh sự tình nào quá lớn. Huống chi với tu vi của hai người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Niếp Thiên, Đinh Hạo cùng Huyết Ma rõ ràng không phải là đối thủ, cho nên mọi người cũng không hiểu nhầm, bây giờ lại nghe Đinh Hạo nói thế thì đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Đinh Hạo đã không muốn nói rõ sự việc thì đương nhiên bọn họ cũng sẽ không ngốc nghếch truy hỏi đến cùng.
Nghe Đinh Hạo giải thích xong mọi người đều cáo từ rời đi. Trước khi đi Lục Tuyết Vân của Huyết Sát tông còn dùng ánh mắt lạnh như băng liếc hắn một cái. Vừa thấy ánh mắt cừu hận của nữ nhân này hắn không giận mà lại cười mỉm, với tính cách của hắn, cừu hận giữa hai người tuyệt sẽ không chỉ vì mấy câu nói của Phùng Ngạo Thiên mà biến mất. Mặc dù Lục Tuyết Vân tại Huyết Sát tông cũng là một nhân tài hiếm có, nhưng vì lợi ích to lớn trước mặt, Huyết Sát phái tuyệt sẽ không quan tâm đến ân oán giữa nàng và Đinh Hạo, ngược lại sẽ phải cảnh cáo nàng không được trêu chọc vào hắn.
Mặc dù Đinh Hạo không tiếp xúc nhiều với Lục Tuyết Vân nhưng cũng biết nàng ta tính tình kiên định, hơn nữa lại cực kỳ thù dai, nhất định sẽ không vì sự cảnh cáo của tông môn mà từ bỏ ý đồ trả thù. Bất quá bây giờ với tu vi của Lục Tuyết Vân căn bản không phải là đối thủ của Đinh Hạo, nàng đã thấy được mình và Thành Hùng giao thủ lúc nãy nên nếu không nắm chắc cả mười phần, nàng ta tuyệt sẽ không khinh xuất động thủ. Cho nên mặc dù thấy ánh mắt băng lãnh của nữ tử này, Đinh Hạo cũng không để ở trong lòng, cười nhạo nhìn lại nàng rồi mới rời đi.
Một lát sau, tất cả mọi người đều đã rời đi, bên trong Vô Cực Ma tông chỉ còn lại có Phùng Tinh Nhiên là người ngoài.
Nhìn Phùng Tinh Nhiên vẫn chưa có ý định rời đi, Đinh Hạo kinh ngạc nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑