๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Vừa mới xuất hiện, Bát Sí Tử Mãng đã nhận thức được tình hình hiện tại, chỉ thấy thân hình to lớn của nó trong không trung chớp lên liên tục, một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ tỏa ra xung quanh, một lúc sau, luồng khí thế này này ngưng đọng lại thành thực thể, như sóng gợn lăn tăn khuếch tán về bốn phía.
Bốn đạo cương khí chứa đựng quỷ khí âm sâm của bốn tên Thị Hồn tông vừa chạm phải làn sóng ba động đang lan ra bốn phía của Bát Sí Tử Mãng, vốn đang lao đến nhanh như thiểm điện thì nay dần dần chậm lại, thong thả tiến lên, càng lúc càng mỏng manh yếu ớt, cuối cùng cũng không sinh ra được sự uy hiếp nào với Đinh Hạo nữa.
- Bát Sí Tử Mãng!!!
Vốn đang nắm chắc phần thắng trong tay, bốn tên kia thấy con quái vật đột nhiên xuất hiện, đều vô cùng sợ hãi kêu lên.
Theo tiếng thét to, sắc mặt cũng đại biến, nhìn thấy bốn cánh trên lưng con quái vật, bốn tên trong lòng âm thầm kêu khổ không ngừng, bốn cánh này của nó đã trưởng thành, hơn nữa nhìn thân hình to lớn của nó ngạo nghễ đứng trong không trung, thì đã sớm đoán được cảnh giới của nó, nếu không sẽ không phi hành được vững vàng như thế.
Sự xuất hiện của Bát Sí Tử Mãng đã làm đảo lộn hoàn toàn tính toán của bọn chúng, hiện giờ đối với việc giết chết Đinh Hạo, bọn họ đã không còn thập phần nắm chắc nữa.
Nhìn thấy ánh mắt của bốn tên vì sự xuất hiện của con mãng xà mà lóe lên không ngừng, Đinh Hạo trong lòng âm thầm tính toán, có Bát Sí Tử Mãng tại đây đã làm giảm bớt đáng kể uy hiếp của bọn chúng, việc mình có thể làm bây giờ là chống đỡ đợi đến lúc Phùng Tinh Nhiên dẫn viện binh đến cứu thì sẽ đem bốn tên này toàn bộ giết sạch, đem thế lực Thị Hồn tông nhổ tận gốc, làm cho tông môn này hoàn toàn biến mất trên Đoạn Hồn sơn.
Bắt gặp Bát Sí Tử Mãng đang hướng đôi mắt ngầu đỏ tàn bạo nhìn về phía mình, bốn người thầm kêu không hay, nhưng giờ phút này không phải là thời điểm để do dự nữa, Phùng Tinh Nhiên đã rời đi, chắc chắn sẽ dẫn cao thủ của Vô Cực Ma tông đến ứng cứu, đến lúc đó đừng nói đến việc sát tử Đinh Hạo, mà có lẽ chính mình có thể phải ôm hận tại đây.
Bốn người nhìn nhau, tâm tư liên thông, đồng thời lao nhanh đến phía Đinh Hạo, vừa mới bay lên, thế công của hai tên trong bọn chúng phân ra nhằm vào Bát Sí Tử Mãng đánh tới, hai tên còn lại thế công vẫn như cũ đánh về phía Đinh Hạo.
Thấy biến, Đinh Hạo vẫn trầm tĩnh, hiện tại thế công của bọn họ dù cường mạnh đến đâu căn bản cũng không thể uy hiếp được mình, huống chi nhờ hiệu dụng của Hoàn Nguyên đan, chân nguyên bản thân đã khôi phục được bảy,tám phần, hơn nữa với tốc độ của Nghịch Thiên Ma kiếm, mặc dù bản thân có thể không hóa giải được công kích của hai tên này, nhưng nếu một lòng muốn bỏ chạy, thì bọn chúng muốn đuổi theo cũng không kịp.
Bốn đạo cương khí ẩn chứa quỷ khí âm lãnh nhằm Đinh Hạo cũng Bát Sí Tử Mãng đánh tới, thân ảnh Đinh Hạo chợt quỷ dị biến mất, hai tên Thị Hồn tông vội biến sắc tìm kiếm tứ phía. Khi phát hiện được thân ảnh Đinh Hạo, thì hắn đang ở trên lưng của Bát Sí Tử Mãng, đang nở nụ cười kỳ lạ nhìn vẻ ngây ngốc của bọn chúng.
Hai người sắc mặt đại biến, xuất kiếm quyết, chỉ thấy hai đạo cương khí trong không trung đột nhiên cải biến phương hướng, trong nháy mắt nhằm hướng Đinh Hạo vừa xuất hiện phóng đến.
Thấy vậy, Đinh Hạo trên mặt lộ vẻ khinh thường, âm thầm phân phó một chút với Bát Sí Tử Mãng.
Vừa tiếp nhận mệnh lệnh của hắn, thân hình Bát Sí Tử Mãng run lên, từ miệng phun ra một luồng hắc viêm tanh hôi, bao phủ lấy bốn đạo cương khí kia. Cương khí vừa tiếp xúc với hắc viêm, đột nhiên tiêu thất vô ảnh, ngược lại hắc viêm uy thế không đổi, ào ạt lao tới phía bốn tên kia.
Vào lúc bốn đạo cương khí dũng mãnh lao vào trong hắc viêm, bốn người không còn điều khiển được chúng nữa, lập tức cảm nhận được cương khí bị ăn mòn hoàn toàn, một chút uy lực cũng không còn.
Thấy luồng hắc viêm tanh hôi tận trời đánh tới, bọn họ sắc mặt cuồng biến, liếc mắt nhìn nhau, hét to một tiếng, phóng lên cao, không để ý đến Đinh Hạo đang kinh ngạc cười nhạo mắng chửi, cuống cuồng bỏ chạy.
Nhưng đột nhiên vào lúc này, có mấy tiếng xé gió từ phía Vô Cực Ma tông vang lên, Đinh Hạo biết là đám người Âm Vô Xương tới cứu viện, ngạo nghễ đứng trên lưng Bát Sí Tử Mãng quát to:
- Bốn tên Thị Hồn tông đánh lén bổn nhân, hiện giờ đang chạy trốn, bốn vị trưởng lão đem bọn họ bắt lại hết cho ta, bất luận sống chết!
Thanh âm vừa dứt, thân hình Thiên Thi Thượng nhân, Âm Vô Xương và Tử Mộc tam lão đột nhiên xuất hiện trước mắt Đinh Hạo, thấy hắn đang ngạo nghễ đứng trên lưng Bát Sí Tử Mãng, không bị thụ trọng thương như lời kể của Phùng Tinh Nhiên nên bọn họ cũng cảm thấy yên lòng, hướng về phía Đinh Hạo thi lễ, rồi theo hướng thoát đi của đám người Thị Tồn tông mà đuổi theo.
Vừa mới xuất hiện, Bát Sí Tử Mãng đã nhận thức được tình hình hiện tại, chỉ thấy thân hình to lớn của nó trong không trung chớp lên liên tục, một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ tỏa ra xung quanh, một lúc sau, luồng khí thế này này ngưng đọng lại thành thực thể, như sóng gợn lăn tăn khuếch tán về bốn phía.
Bốn đạo cương khí chứa đựng quỷ khí âm sâm của bốn tên Thị Hồn tông vừa chạm phải làn sóng ba động đang lan ra bốn phía của Bát Sí Tử Mãng, vốn đang lao đến nhanh như thiểm điện thì nay dần dần chậm lại, thong thả tiến lên, càng lúc càng mỏng manh yếu ớt, cuối cùng cũng không sinh ra được sự uy hiếp nào với Đinh Hạo nữa.
- Bát Sí Tử Mãng!!!
Vốn đang nắm chắc phần thắng trong tay, bốn tên kia thấy con quái vật đột nhiên xuất hiện, đều vô cùng sợ hãi kêu lên.
Theo tiếng thét to, sắc mặt cũng đại biến, nhìn thấy bốn cánh trên lưng con quái vật, bốn tên trong lòng âm thầm kêu khổ không ngừng, bốn cánh này của nó đã trưởng thành, hơn nữa nhìn thân hình to lớn của nó ngạo nghễ đứng trong không trung, thì đã sớm đoán được cảnh giới của nó, nếu không sẽ không phi hành được vững vàng như thế.
Sự xuất hiện của Bát Sí Tử Mãng đã làm đảo lộn hoàn toàn tính toán của bọn chúng, hiện giờ đối với việc giết chết Đinh Hạo, bọn họ đã không còn thập phần nắm chắc nữa.
Nhìn thấy ánh mắt của bốn tên vì sự xuất hiện của con mãng xà mà lóe lên không ngừng, Đinh Hạo trong lòng âm thầm tính toán, có Bát Sí Tử Mãng tại đây đã làm giảm bớt đáng kể uy hiếp của bọn chúng, việc mình có thể làm bây giờ là chống đỡ đợi đến lúc Phùng Tinh Nhiên dẫn viện binh đến cứu thì sẽ đem bốn tên này toàn bộ giết sạch, đem thế lực Thị Hồn tông nhổ tận gốc, làm cho tông môn này hoàn toàn biến mất trên Đoạn Hồn sơn.
Bắt gặp Bát Sí Tử Mãng đang hướng đôi mắt ngầu đỏ tàn bạo nhìn về phía mình, bốn người thầm kêu không hay, nhưng giờ phút này không phải là thời điểm để do dự nữa, Phùng Tinh Nhiên đã rời đi, chắc chắn sẽ dẫn cao thủ của Vô Cực Ma tông đến ứng cứu, đến lúc đó đừng nói đến việc sát tử Đinh Hạo, mà có lẽ chính mình có thể phải ôm hận tại đây.
Bốn người nhìn nhau, tâm tư liên thông, đồng thời lao nhanh đến phía Đinh Hạo, vừa mới bay lên, thế công của hai tên trong bọn chúng phân ra nhằm vào Bát Sí Tử Mãng đánh tới, hai tên còn lại thế công vẫn như cũ đánh về phía Đinh Hạo.
Thấy biến, Đinh Hạo vẫn trầm tĩnh, hiện tại thế công của bọn họ dù cường mạnh đến đâu căn bản cũng không thể uy hiếp được mình, huống chi nhờ hiệu dụng của Hoàn Nguyên đan, chân nguyên bản thân đã khôi phục được bảy,tám phần, hơn nữa với tốc độ của Nghịch Thiên Ma kiếm, mặc dù bản thân có thể không hóa giải được công kích của hai tên này, nhưng nếu một lòng muốn bỏ chạy, thì bọn chúng muốn đuổi theo cũng không kịp.
Bốn đạo cương khí ẩn chứa quỷ khí âm lãnh nhằm Đinh Hạo cũng Bát Sí Tử Mãng đánh tới, thân ảnh Đinh Hạo chợt quỷ dị biến mất, hai tên Thị Hồn tông vội biến sắc tìm kiếm tứ phía. Khi phát hiện được thân ảnh Đinh Hạo, thì hắn đang ở trên lưng của Bát Sí Tử Mãng, đang nở nụ cười kỳ lạ nhìn vẻ ngây ngốc của bọn chúng.
Hai người sắc mặt đại biến, xuất kiếm quyết, chỉ thấy hai đạo cương khí trong không trung đột nhiên cải biến phương hướng, trong nháy mắt nhằm hướng Đinh Hạo vừa xuất hiện phóng đến.
Thấy vậy, Đinh Hạo trên mặt lộ vẻ khinh thường, âm thầm phân phó một chút với Bát Sí Tử Mãng.
Vừa tiếp nhận mệnh lệnh của hắn, thân hình Bát Sí Tử Mãng run lên, từ miệng phun ra một luồng hắc viêm tanh hôi, bao phủ lấy bốn đạo cương khí kia. Cương khí vừa tiếp xúc với hắc viêm, đột nhiên tiêu thất vô ảnh, ngược lại hắc viêm uy thế không đổi, ào ạt lao tới phía bốn tên kia.
Vào lúc bốn đạo cương khí dũng mãnh lao vào trong hắc viêm, bốn người không còn điều khiển được chúng nữa, lập tức cảm nhận được cương khí bị ăn mòn hoàn toàn, một chút uy lực cũng không còn.
Thấy luồng hắc viêm tanh hôi tận trời đánh tới, bọn họ sắc mặt cuồng biến, liếc mắt nhìn nhau, hét to một tiếng, phóng lên cao, không để ý đến Đinh Hạo đang kinh ngạc cười nhạo mắng chửi, cuống cuồng bỏ chạy.
Nhưng đột nhiên vào lúc này, có mấy tiếng xé gió từ phía Vô Cực Ma tông vang lên, Đinh Hạo biết là đám người Âm Vô Xương tới cứu viện, ngạo nghễ đứng trên lưng Bát Sí Tử Mãng quát to:
- Bốn tên Thị Hồn tông đánh lén bổn nhân, hiện giờ đang chạy trốn, bốn vị trưởng lão đem bọn họ bắt lại hết cho ta, bất luận sống chết!
Thanh âm vừa dứt, thân hình Thiên Thi Thượng nhân, Âm Vô Xương và Tử Mộc tam lão đột nhiên xuất hiện trước mắt Đinh Hạo, thấy hắn đang ngạo nghễ đứng trên lưng Bát Sí Tử Mãng, không bị thụ trọng thương như lời kể của Phùng Tinh Nhiên nên bọn họ cũng cảm thấy yên lòng, hướng về phía Đinh Hạo thi lễ, rồi theo hướng thoát đi của đám người Thị Tồn tông mà đuổi theo.