๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhìn thấy Đinh Hạo đột nhiên đình chỉ phi hành, lạnh lùng nhìn mình chăm chú, trong mắt hàn quang lóe lên, hai người này sắc mặt biến đổi, thật sự không biết Đinh Hạo trong hồ lô rốt cuộc chứa cái gì, với tu vi Nguyên Anh kỳ của hắn, lăn qua lộn lại có thể xuất ra cái gì chứ, chẳng lẽ kẻ này thật là bị dọa đến choáng váng rồi sao! Bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của hai người, sắc mặt Đinh Hạo khôi phục lạnh nhạt, nhẹ giọng cười, bay đi một hướng khác, tránh xa con đường đi đến Bồng Khâu đảo.
Thấy hắn đột nhiên rời đi, lại nhìn lộ tuyến di chuyển của Đinh Hạo, hai người liếc mắt với nhau, đồng thanh hoan hô, hướng phương vị Đinh Hạo gấp rút đuổi theo.
Một lát sau, Đinh Hạo ngự trên Nghịch Thiên Ma kiếm hài lòng bay về phía trước, sau khi nghe được phía sau truyền đến hai tiếng xé gió, vẻ mặt lạnh nhạt trong nháy mắt biến thành dữ tợn. Thanh âm càng lúc càng gần, sắc mặt Đinh Hạo cũng càng lúc càng lạnh lẽo, trên Nghịch Thiên Ma kiếm ma viêm chợt ẩn chợt hiện, tựa hồ ác ma đang ngủ say sắp sửa thức tỉnh.
Cảm thấy mình càng đi càng hẻo lánh, mà phía sau hai người theo sát không rời, thân ảnh Đinh Hạo đột nhiên từ trong không trung hạ xuống, như gió lốc xoay tròn trên mặt đất một vòng, không trung đột nhiên như thiên nữ tán hoa hạ xuống từng hạt tinh thạch kỳ dị, phân tán ở phụ cận xung quanh Đinh Hạo.
Sau khi bố trí Thập Phương Huyễn Ma Trận hoàn tất, Đinh Hạo đột nhiên hét lớn, thanh âm giống như long ngâm hổ hống, cố ý dẫn hai kẻ truy đuổi đến đây. Quả nhiên không ngoài dự đoán, vừa nghe thanh âm của hắn, “xoát xoát” hai đạo nhân ảnh đã hiện lên trước mặt Đinh Hạo, chính là hai người Long Sáo Thiên và Lương Thiến.
Thấy Đinh Hạo đang lạnh lùng nhìn mình, Long Sáo Thiên nanh ác cười nói:
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông đến, vừa rồi trên đường lớn bổn nhân còn cố kị một chút, đây đúng là địa phương tốt để sát nhân diệt khẩu.
Nghe hắn nói như thế, Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng, lắc đầu nói:
- Đúng là chỉ vì một cái Trữ vật giới chỉ trong tay ta, bọn ngươi sắp mất mạng nơi này, cổ nhân nói rất đúng, chim vì ăn mà chết, người vì tiền mà tử, hôm nay các ngươi chính là ứng với lời này rồi.
Thấy Đinh Hạo không hề úy kị nói như vậy, Lương Thiến cười như hoa nở, nói với Đinh Hạo:
- Tiểu huynh đệ chắc là bị dọa đến hồ đồ rồi, nếu tiểu huynh đệ tự động dâng lên Trữ vật giới chỉ, tỷ tỷ có thể làm chủ giúp tiểu huynh đệ được toàn thây, không biết ý tiểu ca thế nào?
Đinh Hạo chưa kịp mở miệng, Long Sáo Thiên kia đã khởi thân, sau một tiếng âm trầm cười lạnh, cả người đột nhiên tỏa ra một luồng âm sâm khí tức xanh bóng, cười quái dị hướng Đinh Hạo vọt đến.
Ngắm nghía khí tức của tên này, Đinh Hạo cảm thấy rất hứng thú, không vội khởi động Thập Phương Huyễn Ma Trận. Thấy hắn vọt tới, Đinh Hạo đột nhiên cười hiểm ác, tiếng cười trong không trung không ngừng xoay quanh, Đinh Hạo khí thế bạo tăng, một cỗ ma khí từ trong thân thể Đinh Hạo tràn ra ngoài, còn Nghịch Thiên Ma kiếm thì như giao long thăng thiên không ngừng xoay tròn xung quanh Đinh Hạo.
Long Sáo Thiên lao đến được nửa đường thì thấy Đinh Hạo đột nhiên ma khí điên cuồng nổi lên, tâm thần khẽ chấn động, âm thầm tự đánh giá bản thân có nên cương ngạnh trực tiếp đối đầu, nhưng nhìn kĩ tu vi Nguyên Anh Kì của Đinh Hạo, Long Sáo Thiên trong lòng bình ổn trở lại, bản thân cao hơn hắn một cảnh giới, chẳng lẽ còn sợ hắn hay sao, nghĩ đến điều này, Long Sáo Thiên hừ lạnh một tiếng, một đạo cương khí xanh bóng từ trong tay hắn xuất ra, như thiểm điện đánh tới.
Còn Lương Thiến vốn vẫn hết sức thư thái nhưng sau khi nhìn thấy khí thế Đinh Hạo bạo tăng, trong lòng cũng không dám chắc chắn như trước nữa, âm thầm đánh giá lại xem sau lưng Đinh Hạo có hậu thuẫn cường mạnh nào hay không, mặc dù theo lời Long Sáo Thiên người này không phải đạo ma lục môn tân tú, nhưng xem ngôn hình cử chỉ của hắn tựa hồ cũng bất phàm, không phải là đồ đệ của một số đỉnh cấp cao thủ ẩn thế đấy chứ! Nghĩ đến đây, nhãn thần Lương Thiến tỏa ra bốn phía, nhưng khi phát hiện tả hữu đích xác vắng vẻ không người, trong lòng âm thầm quyết định chú ý, tuyệt không thể để Đinh Hạo trốn thoát lần này, bằng không nếu dẫn xuất sư môn gì đó phía sau kẻ này, sợ là chính mình cũng không đảm đương nổi.
Trong lúc khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ của Lương Thiến biến thành vẻ âm độc tàn nhẫn, thì luồng cương khí xanh bóng của Long Sáo Thiên cũng đã lao tới trước mặt Đinh Hạo.
Nhìn thấy luồng cương khí của mình dũng mãnh tiến vào giữa đạo ma khí của Đinh Hạo, Long Sáo Thiên trên mặt lộ thần sắc đắc ý. Nhưng chỉ được một lát, sắc mặt đó đã biến mất, mà thay vào đó chính là vẻ nghi hoặc, rõ ràng luồng cương khí đã thâm nhập vào trong, vì sao đến giờ còn chưa có phản ứng gì, tình hình có vẻ quá bất thường a.
Nhìn thấy Đinh Hạo đột nhiên đình chỉ phi hành, lạnh lùng nhìn mình chăm chú, trong mắt hàn quang lóe lên, hai người này sắc mặt biến đổi, thật sự không biết Đinh Hạo trong hồ lô rốt cuộc chứa cái gì, với tu vi Nguyên Anh kỳ của hắn, lăn qua lộn lại có thể xuất ra cái gì chứ, chẳng lẽ kẻ này thật là bị dọa đến choáng váng rồi sao! Bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của hai người, sắc mặt Đinh Hạo khôi phục lạnh nhạt, nhẹ giọng cười, bay đi một hướng khác, tránh xa con đường đi đến Bồng Khâu đảo.
Thấy hắn đột nhiên rời đi, lại nhìn lộ tuyến di chuyển của Đinh Hạo, hai người liếc mắt với nhau, đồng thanh hoan hô, hướng phương vị Đinh Hạo gấp rút đuổi theo.
Một lát sau, Đinh Hạo ngự trên Nghịch Thiên Ma kiếm hài lòng bay về phía trước, sau khi nghe được phía sau truyền đến hai tiếng xé gió, vẻ mặt lạnh nhạt trong nháy mắt biến thành dữ tợn. Thanh âm càng lúc càng gần, sắc mặt Đinh Hạo cũng càng lúc càng lạnh lẽo, trên Nghịch Thiên Ma kiếm ma viêm chợt ẩn chợt hiện, tựa hồ ác ma đang ngủ say sắp sửa thức tỉnh.
Cảm thấy mình càng đi càng hẻo lánh, mà phía sau hai người theo sát không rời, thân ảnh Đinh Hạo đột nhiên từ trong không trung hạ xuống, như gió lốc xoay tròn trên mặt đất một vòng, không trung đột nhiên như thiên nữ tán hoa hạ xuống từng hạt tinh thạch kỳ dị, phân tán ở phụ cận xung quanh Đinh Hạo.
Sau khi bố trí Thập Phương Huyễn Ma Trận hoàn tất, Đinh Hạo đột nhiên hét lớn, thanh âm giống như long ngâm hổ hống, cố ý dẫn hai kẻ truy đuổi đến đây. Quả nhiên không ngoài dự đoán, vừa nghe thanh âm của hắn, “xoát xoát” hai đạo nhân ảnh đã hiện lên trước mặt Đinh Hạo, chính là hai người Long Sáo Thiên và Lương Thiến.
Thấy Đinh Hạo đang lạnh lùng nhìn mình, Long Sáo Thiên nanh ác cười nói:
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông đến, vừa rồi trên đường lớn bổn nhân còn cố kị một chút, đây đúng là địa phương tốt để sát nhân diệt khẩu.
Nghe hắn nói như thế, Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng, lắc đầu nói:
- Đúng là chỉ vì một cái Trữ vật giới chỉ trong tay ta, bọn ngươi sắp mất mạng nơi này, cổ nhân nói rất đúng, chim vì ăn mà chết, người vì tiền mà tử, hôm nay các ngươi chính là ứng với lời này rồi.
Thấy Đinh Hạo không hề úy kị nói như vậy, Lương Thiến cười như hoa nở, nói với Đinh Hạo:
- Tiểu huynh đệ chắc là bị dọa đến hồ đồ rồi, nếu tiểu huynh đệ tự động dâng lên Trữ vật giới chỉ, tỷ tỷ có thể làm chủ giúp tiểu huynh đệ được toàn thây, không biết ý tiểu ca thế nào?
Đinh Hạo chưa kịp mở miệng, Long Sáo Thiên kia đã khởi thân, sau một tiếng âm trầm cười lạnh, cả người đột nhiên tỏa ra một luồng âm sâm khí tức xanh bóng, cười quái dị hướng Đinh Hạo vọt đến.
Ngắm nghía khí tức của tên này, Đinh Hạo cảm thấy rất hứng thú, không vội khởi động Thập Phương Huyễn Ma Trận. Thấy hắn vọt tới, Đinh Hạo đột nhiên cười hiểm ác, tiếng cười trong không trung không ngừng xoay quanh, Đinh Hạo khí thế bạo tăng, một cỗ ma khí từ trong thân thể Đinh Hạo tràn ra ngoài, còn Nghịch Thiên Ma kiếm thì như giao long thăng thiên không ngừng xoay tròn xung quanh Đinh Hạo.
Long Sáo Thiên lao đến được nửa đường thì thấy Đinh Hạo đột nhiên ma khí điên cuồng nổi lên, tâm thần khẽ chấn động, âm thầm tự đánh giá bản thân có nên cương ngạnh trực tiếp đối đầu, nhưng nhìn kĩ tu vi Nguyên Anh Kì của Đinh Hạo, Long Sáo Thiên trong lòng bình ổn trở lại, bản thân cao hơn hắn một cảnh giới, chẳng lẽ còn sợ hắn hay sao, nghĩ đến điều này, Long Sáo Thiên hừ lạnh một tiếng, một đạo cương khí xanh bóng từ trong tay hắn xuất ra, như thiểm điện đánh tới.
Còn Lương Thiến vốn vẫn hết sức thư thái nhưng sau khi nhìn thấy khí thế Đinh Hạo bạo tăng, trong lòng cũng không dám chắc chắn như trước nữa, âm thầm đánh giá lại xem sau lưng Đinh Hạo có hậu thuẫn cường mạnh nào hay không, mặc dù theo lời Long Sáo Thiên người này không phải đạo ma lục môn tân tú, nhưng xem ngôn hình cử chỉ của hắn tựa hồ cũng bất phàm, không phải là đồ đệ của một số đỉnh cấp cao thủ ẩn thế đấy chứ! Nghĩ đến đây, nhãn thần Lương Thiến tỏa ra bốn phía, nhưng khi phát hiện tả hữu đích xác vắng vẻ không người, trong lòng âm thầm quyết định chú ý, tuyệt không thể để Đinh Hạo trốn thoát lần này, bằng không nếu dẫn xuất sư môn gì đó phía sau kẻ này, sợ là chính mình cũng không đảm đương nổi.
Trong lúc khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ của Lương Thiến biến thành vẻ âm độc tàn nhẫn, thì luồng cương khí xanh bóng của Long Sáo Thiên cũng đã lao tới trước mặt Đinh Hạo.
Nhìn thấy luồng cương khí của mình dũng mãnh tiến vào giữa đạo ma khí của Đinh Hạo, Long Sáo Thiên trên mặt lộ thần sắc đắc ý. Nhưng chỉ được một lát, sắc mặt đó đã biến mất, mà thay vào đó chính là vẻ nghi hoặc, rõ ràng luồng cương khí đã thâm nhập vào trong, vì sao đến giờ còn chưa có phản ứng gì, tình hình có vẻ quá bất thường a.