๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Mà lúc này Hác Thành Trọng như hồi quang phản chiếu cực lực giãy dụa đứng lên, lại đặt Tương Như Vân nằm ở dưới, cũng ngay khi muốn nhân cơ hội chạy trốn (thì) đột nhiên cảm giác không tốt.
Một cơn đau nhức mãnh liệt từ sau lưng truyền đến, một thanh cự kiếm màu đen xé đứt dây thừng màu xanh đen quấn trên người, trực tiếp xuyên thấu cơ thể y. Kiếm này tốc độ không dừng, đâm qua bụng Tương Như Vân ở phía dưới một lỗ to mới dừng lại, đây chính là ý thức cuối cùng của y trước khi chết.
Đinh Hạo rốt cục tại lúc thời cơ tốt nhất đã ra tay, vốn đang lo lắng Nghịch Thiên Ma Kiếm có thể chém đứt dây thừng màu xanh đen hay không, nhưng bây giờ đối với sự sắc bén của Nghịch Thiên Ma Kiếm càng tin tưởng hơn, dưới Nghịch Thiên Ma Kiếm thân thể Hác Thành Trọng và ngay cả dây thừng xanh đen đều như cuộn giấy mỏng, vừa mới chạm đã rách tan.
Hác Thành Trọng bị Nghịch Thiên Ma Kiếm trực tiếp xuyên qua mà chết, mà bụng Tương Như Vân cũng đã bị đâm một lỗ lớn, chỉ là bị trọng thương chưa chết. Rút Nghịch Thiên Ma Kiếm ra, Đinh Hạo tung một cước đá bay thi thể Hác Thành Trọng rồi triệu hoán Bát Sí Tử Mãng ra nuốt chửng thi thể y vào bụng.
- Bát Sí Tử Mãng! tiểu huynh đệ lại có dị vật này, xem tiểu huynh đệ khẩn trương, chẳng biết đến từ tông phái nào ở Đoạn Hồn sơn, nô gia là Âm Dương Hợp Hòa Tông tam đại đệ tử Tương Như Vân, người này vừa mới cường bạo cưỡng bức nô gia, may mắn tiểu huynh đệ cứu giúp, thật cảm kích vô cùng, chỉ là ta có thương tích trong người, không tiện báo đáp, vì thế tạm biệt!
Vừa mới chứng kiến hết tác phong hành sự của Đinh Hạo, Tương Như Vân đã biết hắn chẳng những tâm ngoan thủ lạt, từ hành vi hủy thi diệt tích cũng biết là kẻ làm việc kín kẽ vô cùng, quyết không phải loại lương thiện. Thấy tu vi của Đinh Hạo chỉ là Khai Quang sơ kỳ, bình thường bản thân nàng sẽ không sợ hắn, chỉ là bây giờ thân thụ trọng thương mà pháp bảo Mặc Lục Thừng Tác đã bị kiếm chém đứt nên càng thiếu tự tin, muốn khéo léo tìm cơ hội sớm chạy đi!
Cưỡi trên tiểu Bát Sí Tử Mãng phía sau Tương Như Vân hai trượng, Đinh Hạo khẽ cười một tiếng:
- Tiểu đệ vừa gia nhập Tông môn, đối với rất nhiều quy củ của Đoạn Hồn sơn cũng không hiểu nhiều lắm, chẳng biết tỷ tỷ có thể hay không giải đáp một hai điều?
Nhân tiện nói chuyện một hồi, Tương Như Vân đã dùng bí pháp đem cái lỗ to trên thân thể tu bổ lành lặn như trước.
Nhìn tiểu Bát Sí Tử Mãng phía sau, Tương Như Vân thản nhiên cười, phảng phất như là không có thương thế gì, quay về Đinh Hạo nói:
- Không biết tiểu huynh đệ có gì nghi hoặc, tỷ tỷ nếu biết, nhất định giải đáp tường tận cho ngươi.
- Tiểu đệ vừa mới nghe được tỷ tỷ nói cái gì Hồn Luyện Tông Hội, tiểu đệ đối với điều này tò mò dị thường, chẳng biết tỷ tỷ có thể nói rõ hay không?
- Nguyên lai là chuyện này, tỷ tỷ quả thật có biết một hai điều, Hồn Luyện Tông Hội cách 50 năm tổ chức một lần, do môn phái tu ma lớn nhất của Đoạn Hồn Sơn là Luyện Ngục Ma Tông khởi phát, tất cả các môn phái tu ma trên Đoạn Hồn Sơn đều có thể phái đệ tử tham gia, chỉ là đại hội này chỉ nhằm vào những đệ tử tu ma trẻ tuổi, bởi vậy chỉ có đệ tử tu vi dưới Nguyên Anh Kỳ và trên Dung Hợp Kỳ mới có tư cách tham dự. Mỗi tông phái tại Đoạn Hồn sơn đều có 20 đệ tử tham dự báo danh. Luyện Ngục Ma Tông sẽ từ những vật phẩm tiến cống cho tông phái trăm năm một lần lấy ra vài loại làm phần thưởng cho người còn sống sót! Sân đấu sẽ do Luyện Ngục Ma Tông sắp xếp, trong đó không có quy tắc gì cả, nếu trong một năm mà có thể còn sống thì ngươi chính là người chiến thắng.
Tương Như Vân chậm rãi nói.
- Ừm, lại có việc này nữa, có điểm thú vị. Ồ, đã vậy thì để tránh đêm dài lắm mộng, tiểu đệ sẽ tiễn tỷ tỷ và Hác Thành Trọng đồng thời cùng nằm xuống.
Đinh Hạo vừa mới còn hòa ngôn duyệt sắc, ngay lúc nói trở mặt liền trở mặt luôn.
Hắn dùng Hàn Phách quyết thúc dục Nghịch Thiên Ma Kiếm hướng tới Tương Như Vân chém tới một kiếm, Tương Như Vân thần sắc biến đổi, cấp tốc lùi lại, trong miệng lại truyền ra lời nói:
- Đệ đệ! Vì sao lại tâm ngoan thủ lạt như vậy? Tỷ tỷ đối đãi với ngươi như thế, ngươi có thể nào hạ độc thủ sao? Nếu buông tha cho tỷ, tỷ nguyện ý dùng Âm Dương ma công để ngươi say mê đến chết.
Tương Như Vân tự biết mình bị thương nặng, lại bị mất đi pháp bảo, chống lại Đình Hạo thì chỉ có duy nhất một con đường là chết, chỉ có lợi dụng sắc tâm của nam tử, dựa vào bí quyết Âm Dương ma công mới có thể có chút khả năng thủ thắng.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Mà lúc này Hác Thành Trọng như hồi quang phản chiếu cực lực giãy dụa đứng lên, lại đặt Tương Như Vân nằm ở dưới, cũng ngay khi muốn nhân cơ hội chạy trốn (thì) đột nhiên cảm giác không tốt.
Một cơn đau nhức mãnh liệt từ sau lưng truyền đến, một thanh cự kiếm màu đen xé đứt dây thừng màu xanh đen quấn trên người, trực tiếp xuyên thấu cơ thể y. Kiếm này tốc độ không dừng, đâm qua bụng Tương Như Vân ở phía dưới một lỗ to mới dừng lại, đây chính là ý thức cuối cùng của y trước khi chết.
Đinh Hạo rốt cục tại lúc thời cơ tốt nhất đã ra tay, vốn đang lo lắng Nghịch Thiên Ma Kiếm có thể chém đứt dây thừng màu xanh đen hay không, nhưng bây giờ đối với sự sắc bén của Nghịch Thiên Ma Kiếm càng tin tưởng hơn, dưới Nghịch Thiên Ma Kiếm thân thể Hác Thành Trọng và ngay cả dây thừng xanh đen đều như cuộn giấy mỏng, vừa mới chạm đã rách tan.
Hác Thành Trọng bị Nghịch Thiên Ma Kiếm trực tiếp xuyên qua mà chết, mà bụng Tương Như Vân cũng đã bị đâm một lỗ lớn, chỉ là bị trọng thương chưa chết. Rút Nghịch Thiên Ma Kiếm ra, Đinh Hạo tung một cước đá bay thi thể Hác Thành Trọng rồi triệu hoán Bát Sí Tử Mãng ra nuốt chửng thi thể y vào bụng.
- Bát Sí Tử Mãng! tiểu huynh đệ lại có dị vật này, xem tiểu huynh đệ khẩn trương, chẳng biết đến từ tông phái nào ở Đoạn Hồn sơn, nô gia là Âm Dương Hợp Hòa Tông tam đại đệ tử Tương Như Vân, người này vừa mới cường bạo cưỡng bức nô gia, may mắn tiểu huynh đệ cứu giúp, thật cảm kích vô cùng, chỉ là ta có thương tích trong người, không tiện báo đáp, vì thế tạm biệt!
Vừa mới chứng kiến hết tác phong hành sự của Đinh Hạo, Tương Như Vân đã biết hắn chẳng những tâm ngoan thủ lạt, từ hành vi hủy thi diệt tích cũng biết là kẻ làm việc kín kẽ vô cùng, quyết không phải loại lương thiện. Thấy tu vi của Đinh Hạo chỉ là Khai Quang sơ kỳ, bình thường bản thân nàng sẽ không sợ hắn, chỉ là bây giờ thân thụ trọng thương mà pháp bảo Mặc Lục Thừng Tác đã bị kiếm chém đứt nên càng thiếu tự tin, muốn khéo léo tìm cơ hội sớm chạy đi!
Cưỡi trên tiểu Bát Sí Tử Mãng phía sau Tương Như Vân hai trượng, Đinh Hạo khẽ cười một tiếng:
- Tiểu đệ vừa gia nhập Tông môn, đối với rất nhiều quy củ của Đoạn Hồn sơn cũng không hiểu nhiều lắm, chẳng biết tỷ tỷ có thể hay không giải đáp một hai điều?
Nhân tiện nói chuyện một hồi, Tương Như Vân đã dùng bí pháp đem cái lỗ to trên thân thể tu bổ lành lặn như trước.
Nhìn tiểu Bát Sí Tử Mãng phía sau, Tương Như Vân thản nhiên cười, phảng phất như là không có thương thế gì, quay về Đinh Hạo nói:
- Không biết tiểu huynh đệ có gì nghi hoặc, tỷ tỷ nếu biết, nhất định giải đáp tường tận cho ngươi.
- Tiểu đệ vừa mới nghe được tỷ tỷ nói cái gì Hồn Luyện Tông Hội, tiểu đệ đối với điều này tò mò dị thường, chẳng biết tỷ tỷ có thể nói rõ hay không?
- Nguyên lai là chuyện này, tỷ tỷ quả thật có biết một hai điều, Hồn Luyện Tông Hội cách 50 năm tổ chức một lần, do môn phái tu ma lớn nhất của Đoạn Hồn Sơn là Luyện Ngục Ma Tông khởi phát, tất cả các môn phái tu ma trên Đoạn Hồn Sơn đều có thể phái đệ tử tham gia, chỉ là đại hội này chỉ nhằm vào những đệ tử tu ma trẻ tuổi, bởi vậy chỉ có đệ tử tu vi dưới Nguyên Anh Kỳ và trên Dung Hợp Kỳ mới có tư cách tham dự. Mỗi tông phái tại Đoạn Hồn sơn đều có 20 đệ tử tham dự báo danh. Luyện Ngục Ma Tông sẽ từ những vật phẩm tiến cống cho tông phái trăm năm một lần lấy ra vài loại làm phần thưởng cho người còn sống sót! Sân đấu sẽ do Luyện Ngục Ma Tông sắp xếp, trong đó không có quy tắc gì cả, nếu trong một năm mà có thể còn sống thì ngươi chính là người chiến thắng.
Tương Như Vân chậm rãi nói.
- Ừm, lại có việc này nữa, có điểm thú vị. Ồ, đã vậy thì để tránh đêm dài lắm mộng, tiểu đệ sẽ tiễn tỷ tỷ và Hác Thành Trọng đồng thời cùng nằm xuống.
Đinh Hạo vừa mới còn hòa ngôn duyệt sắc, ngay lúc nói trở mặt liền trở mặt luôn.
Hắn dùng Hàn Phách quyết thúc dục Nghịch Thiên Ma Kiếm hướng tới Tương Như Vân chém tới một kiếm, Tương Như Vân thần sắc biến đổi, cấp tốc lùi lại, trong miệng lại truyền ra lời nói:
- Đệ đệ! Vì sao lại tâm ngoan thủ lạt như vậy? Tỷ tỷ đối đãi với ngươi như thế, ngươi có thể nào hạ độc thủ sao? Nếu buông tha cho tỷ, tỷ nguyện ý dùng Âm Dương ma công để ngươi say mê đến chết.
Tương Như Vân tự biết mình bị thương nặng, lại bị mất đi pháp bảo, chống lại Đình Hạo thì chỉ có duy nhất một con đường là chết, chỉ có lợi dụng sắc tâm của nam tử, dựa vào bí quyết Âm Dương ma công mới có thể có chút khả năng thủ thắng.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑