๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Đinh Hạo biết mình quyết không phải đối thủ nữ nhân này, khí tức của nữ nhân này so với Trần Lĩnh còn cường đại hơn nhiều. Hắn vẫn nằm ở trong nước mà không có dũng khí nhúc nhích. Đinh Họa giả chết để hi vọng nàng có thể buông tha cho mình.
Một lát sau một cỗ hương phong ập đến, Đinh Hạo biết nàng đã đến, nghe một tiếng hừ lạnh:
- Ngươi chết thì có thể đền bù việc lén nhìn ngọc thể bổn cô nương sao, chết rồi cũng phải đem con mắt ngươi moi ra!
Nàng vừa dứt lời thì Đinh Hạo đã ra tay trước, thân thể hắn vốn đang trôi trong nước thì đột nhiên trầm xuống, dựa vào tốc độ của Nghịch Thiên Ma Kiếm theo đáy nước mà nhắm vào nữ tử đó một kiếm phách tới, nữ nhân đó vốn vẫn nắm quyền chủ động nhưng khuôn mặt rốt cuộc lần đầu xuất hiện vẻ hoảng hốt.
- Bằng vào tu vi khai quang kì của ngươi chống lại được một kích của bổn cô nương mà không chết mà còn có thể ra tay phản kích thì thực đã làm ta được mở mắt, bất quá ngươi cho rằng như vậy có thể thương hại bổn cô nương sao, thật là si tâm vọng tưởng!
Trên người nàng khoác một kiện hồng sắc la y toả sáng nhàn nhạt, khiến cho cả thân thể nàng hoàn toàn nổi bật, sau khi hoảng hốt đã lập tức khôi phục bình tĩnh, không quan tâm hắn có hành động thế nào.
Đinh Hạo không khỏi thầm than một tiếng, nữ tử này rốt cuộc có địa vị ra sao? Chẳng những tu vi của nàng cao tuyệt mà cả người lại toàn pháp bảo. Ngay cả kiện xiêm y nàng mặc kia cũng là vật phi phàm làm cho Đinh Hạo trong lòng tự dưng nổi lên một cỗ cảm giác vô lực!
Nhưng thế công của Đinh Hạo không ngừng lại, hắn tụ khởi toàn thân công lực ngự Nghịch Thiên Ma Kiếm đánh ập đến. Bỗng Đinh Hạo cảm giác cả thế giới phảng phất như ngưng trọng, trong tai chỉ có tiếng rít của Nghịch Thiên Ma Kiếm, lúc này hắn nhận thấy kiếm trong tay phảng phất như có sinh mạng đang nhảy nhót hoan hô.
Hắn đột nhiên có cảm giác khát máu, giết chóc! Đây chính xác là hiện tượng Đinh Hạo đã phán đoán.
Khi Nghịch Thiên Ma Kiếm sắp đánh đến trên la y của nữ tử, một cỗ ma khí hủy thiên diệt địa theo kiếm phóng lên cao. Nghịch Thiên Ma Kiếm phảng phất như kéo theo Đinh Hạo tăng tốc một lần nữa.
Nét mặt của nữ tử kia kinh hoảng thất thố, muốn lui về phía sau thì đã không kịp. Ngoài tiếng lụa cắt cùng tiếng kêu duyên dáng của nữ tử vang lên, Nghịch Thiên Ma Kiếm phảng phất như đã đánh lên vật cứng bằng thép làm phát ra âm thanh ma sát lớn hơn nữa.
Đinh Hạo chỉ cảm thấy một đạo chân lực còn cường đại hơn theo Nghịch Thiên Ma Kiếm trong tay chạy dọc toàn thân đánh ngược lại, làm rốt cuộc hắn mất đi khống chế Nghịch Thiên Ma Kiếm, theo đó một ngụm tiên huyết điên cuồng phún ra. Đinh Hạo hoàn toàn mất đi năng lực tái chiến, nhưng trước khi ngã xuống hắn cũng thấy khoé miệng của nữ tử cùng trào một tia máu!
Hồi lâu sau nữ tử này mới lần nữa tìm đến, Đinh Hạo lần này đích thực cả di chuyển cũng không thể, tuyệt đối là lần bị thương nặng nhất từ khi bản thân xuất đạo đến nay. Nhưng nữ tử đó lần này dị thường cẩn thận, không dám đến sát mà đứng cách Đinh Hạo năm trượng bồi hồi quan sát.
Mặc dù Đinh Hạo biết sẽ phải chết nhưng vẫn cảm thấy buồn cười, chính mình vừa rồi giả chết mà nàng nhìn không ra, nhưng bây giờ bản thân ngay cả một tia khí lực đều không có thì nàng lại không dám tiến đến!
Nữ nhân nhìn hồi lâu, nghĩ Đinh Hạo lần này xác thực vô lực phản kích, từ xa dùng một cái khoá chế trụ tay hắn rồi mới dám tiến đến, đôi mĩ mục liếc xuống nhìn Đinh Hạo. Ánh mắt của Đinh Hạo bình tĩnh nhìn lại nàng, vô bi vô hỉ.
- Dám làm cho bổn cô nương bị thương, ta sẽ không cho ngươi chết dễ dàng, không đem ngươi tra tấn chết đi sống lại, sao tiêu tan mối hận trong lòng ta!
Nữ tử đó khẽ cắn răng tức giận nói, cho dù như thế cũng không ảnh hưởng mĩ mạo động nhân của nàng!
Đinh Hạo vừa nghe thế không sợ còn mừng, chết ngay không bằng sống khổ, chỉ cần không lập tức giết chết hắn thì chung quy vẫn còn có cơ hội chạy trốn!
Vừa định mở miệng trả lời đôi câu nhưng hắn lại phát hiện cả khí lực mở miệng cũng không có nên đành phải dùng hai mắt làm giống như bản thân đã chết ngất.
- Nhìn cặp tặc nhãn kia của ngươi làm bản cô nương cả người khó chịu, bây giờ bổn cô nương tạm để nó lại trên mặt ngươi thêm một khắc, chờ ngươi có thể mở miệng nói chuyện rồi làm rõ lai lịch xuất xứ của ngươi. Vì vậy ngươi nên hảo hảo quý trọng giờ phút này, nhìn ngắm thế giới xinh đẹp này một hồi đi!
Nói đến đoạn sau nữ tử đột nhiên lộ vẻ mặt vui mừng, phảng phất coi hắn như là một kiện vật phẩm thú vị. Đinh Hạo chợt thấy trong lòng phát lạnh, phong cách hành sự của nữ tử này phảng phất hắn đã thấy qua, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra!
Đinh Hạo biết mình quyết không phải đối thủ nữ nhân này, khí tức của nữ nhân này so với Trần Lĩnh còn cường đại hơn nhiều. Hắn vẫn nằm ở trong nước mà không có dũng khí nhúc nhích. Đinh Họa giả chết để hi vọng nàng có thể buông tha cho mình.
Một lát sau một cỗ hương phong ập đến, Đinh Hạo biết nàng đã đến, nghe một tiếng hừ lạnh:
- Ngươi chết thì có thể đền bù việc lén nhìn ngọc thể bổn cô nương sao, chết rồi cũng phải đem con mắt ngươi moi ra!
Nàng vừa dứt lời thì Đinh Hạo đã ra tay trước, thân thể hắn vốn đang trôi trong nước thì đột nhiên trầm xuống, dựa vào tốc độ của Nghịch Thiên Ma Kiếm theo đáy nước mà nhắm vào nữ tử đó một kiếm phách tới, nữ nhân đó vốn vẫn nắm quyền chủ động nhưng khuôn mặt rốt cuộc lần đầu xuất hiện vẻ hoảng hốt.
- Bằng vào tu vi khai quang kì của ngươi chống lại được một kích của bổn cô nương mà không chết mà còn có thể ra tay phản kích thì thực đã làm ta được mở mắt, bất quá ngươi cho rằng như vậy có thể thương hại bổn cô nương sao, thật là si tâm vọng tưởng!
Trên người nàng khoác một kiện hồng sắc la y toả sáng nhàn nhạt, khiến cho cả thân thể nàng hoàn toàn nổi bật, sau khi hoảng hốt đã lập tức khôi phục bình tĩnh, không quan tâm hắn có hành động thế nào.
Đinh Hạo không khỏi thầm than một tiếng, nữ tử này rốt cuộc có địa vị ra sao? Chẳng những tu vi của nàng cao tuyệt mà cả người lại toàn pháp bảo. Ngay cả kiện xiêm y nàng mặc kia cũng là vật phi phàm làm cho Đinh Hạo trong lòng tự dưng nổi lên một cỗ cảm giác vô lực!
Nhưng thế công của Đinh Hạo không ngừng lại, hắn tụ khởi toàn thân công lực ngự Nghịch Thiên Ma Kiếm đánh ập đến. Bỗng Đinh Hạo cảm giác cả thế giới phảng phất như ngưng trọng, trong tai chỉ có tiếng rít của Nghịch Thiên Ma Kiếm, lúc này hắn nhận thấy kiếm trong tay phảng phất như có sinh mạng đang nhảy nhót hoan hô.
Hắn đột nhiên có cảm giác khát máu, giết chóc! Đây chính xác là hiện tượng Đinh Hạo đã phán đoán.
Khi Nghịch Thiên Ma Kiếm sắp đánh đến trên la y của nữ tử, một cỗ ma khí hủy thiên diệt địa theo kiếm phóng lên cao. Nghịch Thiên Ma Kiếm phảng phất như kéo theo Đinh Hạo tăng tốc một lần nữa.
Nét mặt của nữ tử kia kinh hoảng thất thố, muốn lui về phía sau thì đã không kịp. Ngoài tiếng lụa cắt cùng tiếng kêu duyên dáng của nữ tử vang lên, Nghịch Thiên Ma Kiếm phảng phất như đã đánh lên vật cứng bằng thép làm phát ra âm thanh ma sát lớn hơn nữa.
Đinh Hạo chỉ cảm thấy một đạo chân lực còn cường đại hơn theo Nghịch Thiên Ma Kiếm trong tay chạy dọc toàn thân đánh ngược lại, làm rốt cuộc hắn mất đi khống chế Nghịch Thiên Ma Kiếm, theo đó một ngụm tiên huyết điên cuồng phún ra. Đinh Hạo hoàn toàn mất đi năng lực tái chiến, nhưng trước khi ngã xuống hắn cũng thấy khoé miệng của nữ tử cùng trào một tia máu!
Hồi lâu sau nữ tử này mới lần nữa tìm đến, Đinh Hạo lần này đích thực cả di chuyển cũng không thể, tuyệt đối là lần bị thương nặng nhất từ khi bản thân xuất đạo đến nay. Nhưng nữ tử đó lần này dị thường cẩn thận, không dám đến sát mà đứng cách Đinh Hạo năm trượng bồi hồi quan sát.
Mặc dù Đinh Hạo biết sẽ phải chết nhưng vẫn cảm thấy buồn cười, chính mình vừa rồi giả chết mà nàng nhìn không ra, nhưng bây giờ bản thân ngay cả một tia khí lực đều không có thì nàng lại không dám tiến đến!
Nữ nhân nhìn hồi lâu, nghĩ Đinh Hạo lần này xác thực vô lực phản kích, từ xa dùng một cái khoá chế trụ tay hắn rồi mới dám tiến đến, đôi mĩ mục liếc xuống nhìn Đinh Hạo. Ánh mắt của Đinh Hạo bình tĩnh nhìn lại nàng, vô bi vô hỉ.
- Dám làm cho bổn cô nương bị thương, ta sẽ không cho ngươi chết dễ dàng, không đem ngươi tra tấn chết đi sống lại, sao tiêu tan mối hận trong lòng ta!
Nữ tử đó khẽ cắn răng tức giận nói, cho dù như thế cũng không ảnh hưởng mĩ mạo động nhân của nàng!
Đinh Hạo vừa nghe thế không sợ còn mừng, chết ngay không bằng sống khổ, chỉ cần không lập tức giết chết hắn thì chung quy vẫn còn có cơ hội chạy trốn!
Vừa định mở miệng trả lời đôi câu nhưng hắn lại phát hiện cả khí lực mở miệng cũng không có nên đành phải dùng hai mắt làm giống như bản thân đã chết ngất.
- Nhìn cặp tặc nhãn kia của ngươi làm bản cô nương cả người khó chịu, bây giờ bổn cô nương tạm để nó lại trên mặt ngươi thêm một khắc, chờ ngươi có thể mở miệng nói chuyện rồi làm rõ lai lịch xuất xứ của ngươi. Vì vậy ngươi nên hảo hảo quý trọng giờ phút này, nhìn ngắm thế giới xinh đẹp này một hồi đi!
Nói đến đoạn sau nữ tử đột nhiên lộ vẻ mặt vui mừng, phảng phất coi hắn như là một kiện vật phẩm thú vị. Đinh Hạo chợt thấy trong lòng phát lạnh, phong cách hành sự của nữ tử này phảng phất hắn đã thấy qua, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra!