๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
“Ha ha, tạm thời tiểu tử cũng chưa nghĩ ra, đợi sau này lúc nào cần thì nhờ cũng không muộn mà!” Nói xong thì cũng đã sắp tới Băng phách hàn tinh rồi, Niếp Thiên liền đem tinh thạch cho Đinh Hạo.
Tinh thạch mặc dù có thể trợ giúp người tu chân tu luyện, nhưng trong Tu Chân giới cũng không phải là vật trân quý. Nhưng đây là vật cần thiết cho người tu chân, rất nhiều môn phái đều có tinh quáng(mỏ) của mình . Bởi vậy căn bản là đại môn phái không thiếu tinh thạch, đương nhiên cực phẩm tinh thạch vẫn rất trân quý rồi.
Vô Cực ma tông vốn cũng có một khu tinh quáng nhỉ, miễn cưỡng có thể duy trì cho đệ tử của bản tông tu luyện. Nhưng do thế lực yếu, cuối cùng bị Hồn tông cường hàn chiếm mất. Việc tu luyện không có bảo thạch hỗ trợ, về sau Vô Cực ma tông càng ngày càng lụi bại.
Một lát sau Niếp Thiên ngạc nhiên nói: "Chẳng nhẽ tiểu ca ngươi không sợ ta trực tiếp ra tay cướp đoạt hay sao? Mặc dù ta đã đáp ứng với ngươi, nhưng nếu ta nuốt lời thì ngươi cũng chẳng có biện pháp nào phải không?
Thấy Niếp Thiên nghi hoặc, Đinh Hạo giải thích: “Mặc dù tiền bối thanh danh bất chính, nhưng Đinh Hạo biết tiền bối cũng không có hành vi tiểu nhân như thế!” Đinh Hạo dừng một chút rồi ngạo nghễ nói:” Tiểu tử không phải là đối thủ của tiền bối, nhưng nếu nói tiểu tử toàn lực đào thoát thì không phải là hoàn toàn không có cơ hội, không biết tiền bối có tin không?”
“Ha ha, nếu nói từ miệng kẻ khác ta đương nhiên không tin, nhưng đã là lời của ngươi thì Niếp Thiên ta có thể tin được, khó có được tiểu tử tin tưởng Niếp Thiên như thế, Niếp Thiên cũng kết giao bằng hữu với ngươi, từ nay về sau bất kể ngươi cùng Tinh Nhiên phát sinh chuyện gì, Nhiếp Phong tuyệt không thiên vị bên nào!”
Nghe hắn vừa nói thế, Phùng Tinh Nhiên hung hăng trừng mắt lườm Đinh Hạo.
Đinh Hạo tựa như không nhìn thấy, nói với Niếp Thiên: "Đã như vậy, Đinh Hạo cảm tạ hảo ý của tiền bối, chẳng biết tiền bối tìm Phùng tiểu thư có chuyện gì?”
Sau khi thấy Đinh Hạo đem tinh thạch thu hồi, Niếp Thiên nói: ”Đinh Hạo tiểu ca ơn ngày hôm nay Niếp Thiên sẽ ghi nhớ, ta đến chính là tìm Tinh Nhiên kể lại chút việc của Tụ Bảo tông hội, tiểu ca không phải người của Luyện Ngục ma tông, Niếp Thiên không tiện nói ra, mong tiểu ca thông cảm, xin cáo từ!” Nói rồi nghiêm mặt nhìn Phùng Tinh Nhiên ra vẻ đạp bước rời đi, Phùng Tinh Nhiên lưu luyến liếc mắt nhìn Đinh Hạo rồi lập tức đi theo.
Thoạt nhìn đem băng phách hàn tinh cùng Niếp Thiên trao đổi tựa hồ Đinh Hạo lỗ nặng nhưng trong lòng Đinh Hạo đã tính toán, Đinh Hạo không phải nhìn đến vụ trao đổi này mà là tinh thạch, chủ yếu nhất chính là Niếp Thiên đã đáp ứng ba điều kiện
Mặc dù trước mắt Đinh Hạo cũng không có chuyện gì cần phải khẩn cầu Niếp Thiên, nhưng bằng vào tu vi của Niếp Thiên cùng quan hệ với Phùng Ngạo Thiên, sớm muộn gì cũng có ngày trợ giúp lại mình, băng phách hàn tinh mặc dù trân quý, nhưng Đinh Hạo trước mắt tác dụng không lớn, đã như vậy, phát huy tối đa công dụng của nó tại thời điểm thích hợp ngược lại tốt hơn nhiều.
Lúc này Đinh Hạo đã sớm bỏ thói quen đi ngủ, tu luyện đã thế chỗ cho giấc ngủ, một tối đả toạ chỉ trong nháy mắt, vô cực ma công mặc dù tăng tiến nhanh thần tốc, nhưng Đinh Hạo vẫn nắm chặt mỗi khắc thời gian để nâng cao thực lực của chính mình. Hiện tại Đinh Hạo mặc dù chỉ là dung hợp kỳ, nhưng gặp trung kỳ giả cũng có lực để liều mạng chống lại
Nếu chỉ nói việc chạy trốn, với thực lực hiện tại tốc độ của ngự động nghịch thiên ma kiếm tin tưởng rằng cho dù là phân thần hậu kỳ giả cũng đuổi không kịp, nếu như đối thủ sơ sẩy thì ngay trước mặt hợp thể sơ kỳ giả cũng có thể phi độn mà chạy. Đây cũng là nguyên nhân không sợ Niếp Thiên ra tay cướp đoạt, đánh không lại, lẽ nào không chạy được!
Trời vừa sáng, Ngô trưởng lão đã chầu trực ngoài cửa, có thể người này cũng thấy Phùng Tinh Nhiên đối đãi với Đinh Hạo không giống bình thường, hơn nữa Đinh Hạo làm việc không nhún nhường cũng không cao ngạo, mặc dù thực lực hơi kém một chút, nhưng cả người thần bí dị thường, không thể coi thường như trước được, ngay đến thái độ đối đãi cũng tốt hơn rất nhiều, không hề như lúc trước, gặp mặt không thèm nhớ, giống như lúc nào cũng có thể đánh chết Đinh Hạo.
Lúc đến phòng Phùng Tinh Nhiên mới phát hiện mấy nguời Vô Cực Ma Tông đều đã đến, Niếp Thiên vẫn nhàn nhã uống trà ở đấy, khóe miệng mỉm cười, xem ra đối với việc hôm qua cùng Đinh Hạo tiến hành giao dịch vô cùng vừa lòng. Ngay cả nhìn Đinh Hạo cũng thấy thuận mắt hơn rất nhiều, gặp Đinh Hạo liền tiến đến hướng hắn cười thiện ý, xem như là chào hỏi, ba vị trưởng lão mặc dù đối với Đinh Hạo không còn phản cảm giống như trước, nhưng vẫn chưa cấp cho Đinh Hạo cái nhìn thiện cảm, lạnh lùng gật gật đầu cùng Đinh Hạo chào hỏi.
“Ha ha, tạm thời tiểu tử cũng chưa nghĩ ra, đợi sau này lúc nào cần thì nhờ cũng không muộn mà!” Nói xong thì cũng đã sắp tới Băng phách hàn tinh rồi, Niếp Thiên liền đem tinh thạch cho Đinh Hạo.
Tinh thạch mặc dù có thể trợ giúp người tu chân tu luyện, nhưng trong Tu Chân giới cũng không phải là vật trân quý. Nhưng đây là vật cần thiết cho người tu chân, rất nhiều môn phái đều có tinh quáng(mỏ) của mình . Bởi vậy căn bản là đại môn phái không thiếu tinh thạch, đương nhiên cực phẩm tinh thạch vẫn rất trân quý rồi.
Vô Cực ma tông vốn cũng có một khu tinh quáng nhỉ, miễn cưỡng có thể duy trì cho đệ tử của bản tông tu luyện. Nhưng do thế lực yếu, cuối cùng bị Hồn tông cường hàn chiếm mất. Việc tu luyện không có bảo thạch hỗ trợ, về sau Vô Cực ma tông càng ngày càng lụi bại.
Một lát sau Niếp Thiên ngạc nhiên nói: "Chẳng nhẽ tiểu ca ngươi không sợ ta trực tiếp ra tay cướp đoạt hay sao? Mặc dù ta đã đáp ứng với ngươi, nhưng nếu ta nuốt lời thì ngươi cũng chẳng có biện pháp nào phải không?
Thấy Niếp Thiên nghi hoặc, Đinh Hạo giải thích: “Mặc dù tiền bối thanh danh bất chính, nhưng Đinh Hạo biết tiền bối cũng không có hành vi tiểu nhân như thế!” Đinh Hạo dừng một chút rồi ngạo nghễ nói:” Tiểu tử không phải là đối thủ của tiền bối, nhưng nếu nói tiểu tử toàn lực đào thoát thì không phải là hoàn toàn không có cơ hội, không biết tiền bối có tin không?”
“Ha ha, nếu nói từ miệng kẻ khác ta đương nhiên không tin, nhưng đã là lời của ngươi thì Niếp Thiên ta có thể tin được, khó có được tiểu tử tin tưởng Niếp Thiên như thế, Niếp Thiên cũng kết giao bằng hữu với ngươi, từ nay về sau bất kể ngươi cùng Tinh Nhiên phát sinh chuyện gì, Nhiếp Phong tuyệt không thiên vị bên nào!”
Nghe hắn vừa nói thế, Phùng Tinh Nhiên hung hăng trừng mắt lườm Đinh Hạo.
Đinh Hạo tựa như không nhìn thấy, nói với Niếp Thiên: "Đã như vậy, Đinh Hạo cảm tạ hảo ý của tiền bối, chẳng biết tiền bối tìm Phùng tiểu thư có chuyện gì?”
Sau khi thấy Đinh Hạo đem tinh thạch thu hồi, Niếp Thiên nói: ”Đinh Hạo tiểu ca ơn ngày hôm nay Niếp Thiên sẽ ghi nhớ, ta đến chính là tìm Tinh Nhiên kể lại chút việc của Tụ Bảo tông hội, tiểu ca không phải người của Luyện Ngục ma tông, Niếp Thiên không tiện nói ra, mong tiểu ca thông cảm, xin cáo từ!” Nói rồi nghiêm mặt nhìn Phùng Tinh Nhiên ra vẻ đạp bước rời đi, Phùng Tinh Nhiên lưu luyến liếc mắt nhìn Đinh Hạo rồi lập tức đi theo.
Thoạt nhìn đem băng phách hàn tinh cùng Niếp Thiên trao đổi tựa hồ Đinh Hạo lỗ nặng nhưng trong lòng Đinh Hạo đã tính toán, Đinh Hạo không phải nhìn đến vụ trao đổi này mà là tinh thạch, chủ yếu nhất chính là Niếp Thiên đã đáp ứng ba điều kiện
Mặc dù trước mắt Đinh Hạo cũng không có chuyện gì cần phải khẩn cầu Niếp Thiên, nhưng bằng vào tu vi của Niếp Thiên cùng quan hệ với Phùng Ngạo Thiên, sớm muộn gì cũng có ngày trợ giúp lại mình, băng phách hàn tinh mặc dù trân quý, nhưng Đinh Hạo trước mắt tác dụng không lớn, đã như vậy, phát huy tối đa công dụng của nó tại thời điểm thích hợp ngược lại tốt hơn nhiều.
Lúc này Đinh Hạo đã sớm bỏ thói quen đi ngủ, tu luyện đã thế chỗ cho giấc ngủ, một tối đả toạ chỉ trong nháy mắt, vô cực ma công mặc dù tăng tiến nhanh thần tốc, nhưng Đinh Hạo vẫn nắm chặt mỗi khắc thời gian để nâng cao thực lực của chính mình. Hiện tại Đinh Hạo mặc dù chỉ là dung hợp kỳ, nhưng gặp trung kỳ giả cũng có lực để liều mạng chống lại
Nếu chỉ nói việc chạy trốn, với thực lực hiện tại tốc độ của ngự động nghịch thiên ma kiếm tin tưởng rằng cho dù là phân thần hậu kỳ giả cũng đuổi không kịp, nếu như đối thủ sơ sẩy thì ngay trước mặt hợp thể sơ kỳ giả cũng có thể phi độn mà chạy. Đây cũng là nguyên nhân không sợ Niếp Thiên ra tay cướp đoạt, đánh không lại, lẽ nào không chạy được!
Trời vừa sáng, Ngô trưởng lão đã chầu trực ngoài cửa, có thể người này cũng thấy Phùng Tinh Nhiên đối đãi với Đinh Hạo không giống bình thường, hơn nữa Đinh Hạo làm việc không nhún nhường cũng không cao ngạo, mặc dù thực lực hơi kém một chút, nhưng cả người thần bí dị thường, không thể coi thường như trước được, ngay đến thái độ đối đãi cũng tốt hơn rất nhiều, không hề như lúc trước, gặp mặt không thèm nhớ, giống như lúc nào cũng có thể đánh chết Đinh Hạo.
Lúc đến phòng Phùng Tinh Nhiên mới phát hiện mấy nguời Vô Cực Ma Tông đều đã đến, Niếp Thiên vẫn nhàn nhã uống trà ở đấy, khóe miệng mỉm cười, xem ra đối với việc hôm qua cùng Đinh Hạo tiến hành giao dịch vô cùng vừa lòng. Ngay cả nhìn Đinh Hạo cũng thấy thuận mắt hơn rất nhiều, gặp Đinh Hạo liền tiến đến hướng hắn cười thiện ý, xem như là chào hỏi, ba vị trưởng lão mặc dù đối với Đinh Hạo không còn phản cảm giống như trước, nhưng vẫn chưa cấp cho Đinh Hạo cái nhìn thiện cảm, lạnh lùng gật gật đầu cùng Đinh Hạo chào hỏi.