๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Nói xong lại nhìn Đinh Hạo với ánh mắt rất kỳ lạ.
Đinh Hạo lúc này đối với ánh mắt kỳ lạ của nàng căn bản là coi như không nghe không thấy, nghi hoặc hỏi lại:
- Chẳng lẽ lưới này ở tu chân giới không cách nào phá được. Nếu thật sự như vậy, Huyết ma sớm đã ở tu chân giới hoành tảo tứ phương rồi, còn muốn kiếm quyết tiên giới làm gì?
- Đương nhiên là không phải không có cánh nào phá được, nhưng lợi khí có thể phá được võng này vô cùng ít ỏi. Đạo ma lục tông mỗi tông đều có pháp khí có thể phá được, Huyền Tiễn đao của tông môn chúng ta có thể xé rách được lưới này, nhưng thanh đao đó lại ở trong tay cha ta, mấy người chúng ta không có lợi khí trong nay!
Phùng Tinh Nhiên thở dài nói.
Đinh Hạo tâm thần vừa động, nói:
- Đã như vậy, ta dùng thanh kiếm trong tay thử xem, nhiều lắm là hủy đi một thanh phi kiếm!
Nói xong đem chân nguyên toàn thân dồn vào Nghịch thiên ma kiếm, Nghịch thiên ma kiếm tự cảm giác được tâm ý của Đinh Hạo, ở thân kiếm hắc viêm cuồn cuộn bốc lên, giống như một con Hắc long bừng tỉnh hướng về phía huyết võng rít gào mà tới.
Tựa hồ như nghĩ đến sự thần kỳ của thanh kiếm này của Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên chỉ lẳng lặng nhìn Đinh Hạo, cũng không khuyên can gì. Hai người hành động như vậy ba trưởng lão đã sớm phát giác ra, thấy hành vi của Đinh Hạo như vậy cũng chỉ cho là hắn bị sợ hãi mà mất đi lý trí điên cuồng phát tiết mà thôi, tịnh không có hy vọng gì.
“Phác!” một tiếng, huyết võng mà Huyết ma Liệt Sơn dùng huyết quang tinh khí ngưng luyện mà thành dưới Nghịch thiên Ma kiếm chỉ như là tờ giấy, tơ đứt lưới rách. Ngoại trừ Đinh Hạo, từ Phùng Tinh Nhiên đến ba trưởng lão đầu ngẩn ra, bất kể là ai cũng không nghĩ tới kiếm trong tay Đinh Hạo lại là tuyệt thế ma kiếm. Mà hai người đang đánh nhau kia tựa hồ cũng phát hiện ra biến hóa này, đều không hẹn mà cùng tạm thời ngừng giao đấu lại.
- Hảo tiểu tử, thế nhưng trong tay lại có tuyệt thế hảo kiếm. Trong mấy ngày ngắn ngủi mà lại có thể khiến cho Niếp Thiên kinh ngạc mấy lần. Ngươi rốt cuộc trên người ẩn chứa bao nhiêu bí mật! Còn ngẩn ra đấy làm gì, còn không mau mau rời đi, ta sắp không trụ được nữa rồi!
Niếp Thiên cười dài một tiếng rồi nói.
- Ha ha, rất tốt, thật sự là quá tốt! Thanh kiếm đó bây giờ là của ta rồi. Thật sự không tưởng tượng được hôm nay ta lại may mắn như vậy, trước là lấy được kiếm quyết, sau lại lấy được thêm ma kiếm. Trời cao đối với Liệt sơn ta thật sự không bạc a. Đã được tiểu ca ưu ái như vậy, Liệt Sơn hôm nay phá lệ cho ngươi được toàn thây!
Huyết ma Liệt sơn trong âm thanh như quỷ khóc đã lướt qua Niếp Thiên bay về phía Đinh Hạo.
- Đa tạ Huyết ma tiền bối ưu ái, xin thứ cho tiểu bối vô phúc. Kiếm này ở trong tay tiểu bối, tiền bối nếu như muốn, đến lấy là được!
Đinh Hạo giương mắt nhìn Liệt Sơn hừ lạnh nói.
- Ha ha! Có ý tứ! Có ý tứ! Với tu vi dung hợp trung kỳ của ngươi đối với bản nhân mà lại có đảm sắc như vậy, quả nhiên bất phàm. Đã như vậy đừng trách bản nhân vô tình, để ta xem xem ngươi có vốn liếng gì để cuồng vọng!
Nói xong Liệt Sơn giơ chỉ bắn ra, một đạo huyết mang như thiểm điện bắn về phía Đinh Hạo, huyết mang ở giữa không trung chợt lóe lên rồi biến mất, đến khi lại hiện ra tung tích thì đã đến trước mặt Đinh Hạo rồi.
- Tiểu ca mau lui!
- Tiểu tặc mau tránh ra!
Bởi vì Huyết ma Liệt sơn đột nhiên ra tay, Niếp Thiên chưa có dự liệu gì căn bản là không kịp ra tay giải cứu, chỉ có thể cùng Phùng Tinh Nhiên nhắc nhở.
Đinh Hạo sớm đã từ lúc Huyết ma Liệt sơn quay về phía mình nói câu đầu tiên đã luôn luôn từng giây từng phút đề phòng động tĩnh của hắn, Liệt Sơn đột nhiên xuất thủ ngược lại lại là chuyện trong dự liệu, lúc này Đinh Hạo tâm thần đang ở trong cảnh giới tuyệt đối tỉnh táo, trong tai cùng mắt chỉ có huyết mang vừa đột nhiên hiện ra, tiếng hô của Phùng Tinh Nhiên và Niếp Thiên căn bản là không nghe không thấy.
Huyết mang xuyên phá thân thể của Đinh Hạo trực tiếp bắn tới nham thạch phía sau Đinh Hạo. Trong tiếng nổ mạnh, nham thạch phía sau Đinh Hạo đã bị huyết mang bắn thành một cái động sâu.
- Tiểu tặc!
Lúc này Phùng Tinh Nhiên hô lên một tiếng bi ai, rồi âm thanh này đột nhiên đứt đoạn, tiếp thao lại phát ra một âm thanh “di” nghi hoặc.
Nguyên lai thân thể của Đinh Hạo vừa mới bị huyết mang xuyên thấu mà qua ở giữa không trung lại đang dần nhạt bớt rồi quỷ dị biến mất. Mà ở cách đó năm trượng Đinh Hạo không mất một cọng lông nào giương mắt nhìn chằm chằm Huyết ma Liệt Sơn.
Hiện tại mấy người đã nhìn ra vừa rồi mới bị xuyên thấu qua chỉ là huyễn ảnh của Đinh Hạo lưu lại, đối với biểu hiện của Đinh Hạo như vậy kinh ngạc dị thường.
Nói xong lại nhìn Đinh Hạo với ánh mắt rất kỳ lạ.
Đinh Hạo lúc này đối với ánh mắt kỳ lạ của nàng căn bản là coi như không nghe không thấy, nghi hoặc hỏi lại:
- Chẳng lẽ lưới này ở tu chân giới không cách nào phá được. Nếu thật sự như vậy, Huyết ma sớm đã ở tu chân giới hoành tảo tứ phương rồi, còn muốn kiếm quyết tiên giới làm gì?
- Đương nhiên là không phải không có cánh nào phá được, nhưng lợi khí có thể phá được võng này vô cùng ít ỏi. Đạo ma lục tông mỗi tông đều có pháp khí có thể phá được, Huyền Tiễn đao của tông môn chúng ta có thể xé rách được lưới này, nhưng thanh đao đó lại ở trong tay cha ta, mấy người chúng ta không có lợi khí trong nay!
Phùng Tinh Nhiên thở dài nói.
Đinh Hạo tâm thần vừa động, nói:
- Đã như vậy, ta dùng thanh kiếm trong tay thử xem, nhiều lắm là hủy đi một thanh phi kiếm!
Nói xong đem chân nguyên toàn thân dồn vào Nghịch thiên ma kiếm, Nghịch thiên ma kiếm tự cảm giác được tâm ý của Đinh Hạo, ở thân kiếm hắc viêm cuồn cuộn bốc lên, giống như một con Hắc long bừng tỉnh hướng về phía huyết võng rít gào mà tới.
Tựa hồ như nghĩ đến sự thần kỳ của thanh kiếm này của Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên chỉ lẳng lặng nhìn Đinh Hạo, cũng không khuyên can gì. Hai người hành động như vậy ba trưởng lão đã sớm phát giác ra, thấy hành vi của Đinh Hạo như vậy cũng chỉ cho là hắn bị sợ hãi mà mất đi lý trí điên cuồng phát tiết mà thôi, tịnh không có hy vọng gì.
“Phác!” một tiếng, huyết võng mà Huyết ma Liệt Sơn dùng huyết quang tinh khí ngưng luyện mà thành dưới Nghịch thiên Ma kiếm chỉ như là tờ giấy, tơ đứt lưới rách. Ngoại trừ Đinh Hạo, từ Phùng Tinh Nhiên đến ba trưởng lão đầu ngẩn ra, bất kể là ai cũng không nghĩ tới kiếm trong tay Đinh Hạo lại là tuyệt thế ma kiếm. Mà hai người đang đánh nhau kia tựa hồ cũng phát hiện ra biến hóa này, đều không hẹn mà cùng tạm thời ngừng giao đấu lại.
- Hảo tiểu tử, thế nhưng trong tay lại có tuyệt thế hảo kiếm. Trong mấy ngày ngắn ngủi mà lại có thể khiến cho Niếp Thiên kinh ngạc mấy lần. Ngươi rốt cuộc trên người ẩn chứa bao nhiêu bí mật! Còn ngẩn ra đấy làm gì, còn không mau mau rời đi, ta sắp không trụ được nữa rồi!
Niếp Thiên cười dài một tiếng rồi nói.
- Ha ha, rất tốt, thật sự là quá tốt! Thanh kiếm đó bây giờ là của ta rồi. Thật sự không tưởng tượng được hôm nay ta lại may mắn như vậy, trước là lấy được kiếm quyết, sau lại lấy được thêm ma kiếm. Trời cao đối với Liệt sơn ta thật sự không bạc a. Đã được tiểu ca ưu ái như vậy, Liệt Sơn hôm nay phá lệ cho ngươi được toàn thây!
Huyết ma Liệt sơn trong âm thanh như quỷ khóc đã lướt qua Niếp Thiên bay về phía Đinh Hạo.
- Đa tạ Huyết ma tiền bối ưu ái, xin thứ cho tiểu bối vô phúc. Kiếm này ở trong tay tiểu bối, tiền bối nếu như muốn, đến lấy là được!
Đinh Hạo giương mắt nhìn Liệt Sơn hừ lạnh nói.
- Ha ha! Có ý tứ! Có ý tứ! Với tu vi dung hợp trung kỳ của ngươi đối với bản nhân mà lại có đảm sắc như vậy, quả nhiên bất phàm. Đã như vậy đừng trách bản nhân vô tình, để ta xem xem ngươi có vốn liếng gì để cuồng vọng!
Nói xong Liệt Sơn giơ chỉ bắn ra, một đạo huyết mang như thiểm điện bắn về phía Đinh Hạo, huyết mang ở giữa không trung chợt lóe lên rồi biến mất, đến khi lại hiện ra tung tích thì đã đến trước mặt Đinh Hạo rồi.
- Tiểu ca mau lui!
- Tiểu tặc mau tránh ra!
Bởi vì Huyết ma Liệt sơn đột nhiên ra tay, Niếp Thiên chưa có dự liệu gì căn bản là không kịp ra tay giải cứu, chỉ có thể cùng Phùng Tinh Nhiên nhắc nhở.
Đinh Hạo sớm đã từ lúc Huyết ma Liệt sơn quay về phía mình nói câu đầu tiên đã luôn luôn từng giây từng phút đề phòng động tĩnh của hắn, Liệt Sơn đột nhiên xuất thủ ngược lại lại là chuyện trong dự liệu, lúc này Đinh Hạo tâm thần đang ở trong cảnh giới tuyệt đối tỉnh táo, trong tai cùng mắt chỉ có huyết mang vừa đột nhiên hiện ra, tiếng hô của Phùng Tinh Nhiên và Niếp Thiên căn bản là không nghe không thấy.
Huyết mang xuyên phá thân thể của Đinh Hạo trực tiếp bắn tới nham thạch phía sau Đinh Hạo. Trong tiếng nổ mạnh, nham thạch phía sau Đinh Hạo đã bị huyết mang bắn thành một cái động sâu.
- Tiểu tặc!
Lúc này Phùng Tinh Nhiên hô lên một tiếng bi ai, rồi âm thanh này đột nhiên đứt đoạn, tiếp thao lại phát ra một âm thanh “di” nghi hoặc.
Nguyên lai thân thể của Đinh Hạo vừa mới bị huyết mang xuyên thấu mà qua ở giữa không trung lại đang dần nhạt bớt rồi quỷ dị biến mất. Mà ở cách đó năm trượng Đinh Hạo không mất một cọng lông nào giương mắt nhìn chằm chằm Huyết ma Liệt Sơn.
Hiện tại mấy người đã nhìn ra vừa rồi mới bị xuyên thấu qua chỉ là huyễn ảnh của Đinh Hạo lưu lại, đối với biểu hiện của Đinh Hạo như vậy kinh ngạc dị thường.