Vô Cực Ma Đạo

Chương 95 - Các Hoài Quỷ Thai 1

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Mấy trưởng lão đã xong rồi, đệ tử hàng thứ hai theo thứ tự đi lên. Nhưng những vật đệ tử hàng thứ hai dâng tặng còn đáng thương hơn, có người thế mà chỉ đưa ra được một khối trung phẩm tinh thạch. Chỉ duy nhất làm cho mọi người kinh ngạc tuyệt đối không ngờ chính là Trần Lĩnh, mình lão lại đưa ra được mười khối thượng phẩm tinh thạch, còn có cả một cực khối phẩm tinh thạch nhỏ.

Biểu hiện này lập tức gây chú ý cho mọi người. Chỉ có tông chủ Lý Nam Thiên và Mã Phong dường như đã sớm biết tình huống này, hai người thấy vậy chỉ gật gật đầu. Đinh Hạo lập tức hiểu rằng Trần Lĩnh trước đó hẳn đã cùng hai người có trao đổi ngầm. Đương nhiên, đối với xuất xứ của những tinh thạch Trần Lĩnh đưa ra, Đinh Hạo trong lòng cũng rõ ràng.

Quay về đến bên cạnh Đinh Hạo, Trần Lĩnh nhẹ giọng nói:

- Đợi đến phiên con lên cũng phải có biểu hiện gì đó, nhưng nhớ kỹ không cần quá mức, nếu không sợ có biến cố phát sinh!

Cân nhắc một chút, Đinh Hạo cũng nhỏ nhẹ hỏi:

- Dâng lên bao nhiêu mới thỏa đáng đây?

- Ta dâng ba con chỉ cần một!

Trần Lĩnh dặn dò.

Đinh Hạo gật đầu không nói!

Lý Nam Thiên thấy các đệ tử hàng hai đều có biểu hiện, liền lại than nhẹ:

- Bổn tông cũng biết đệ tử hàng ba là thiết thốn nhất, vì thế nếu như trong tay có vật phẩm gì dâng lên cũng được, cũng không yêu cầu quá đáng!



Nói rồi liền thấy Trương Lợi lên đài dâng lên hai khối trung phẩm tinh thạch. Giây lát thấy không một người tiến lên phía trước, Đinh Hạo cũng đi lên, đưa ra năm khối tinh thạch trung phẩm nhỏ, chần chừ giây lát rồi lại đưa ra hai khối tinh thạch thượng phẩm. Đinh Hạo còn chưa về đến chỗ ngồi liền nghe thấy mọi người trong điện xì xào bàn tán. Phần lớn nói hai thầy trò mới phát tài hay sao, vì sao lại giàu có như vậy, còn có người nói hai người quá là ngu ngốc. Đinh Hạo không thèm để ý đến lời nói của mấy người, chỉ cảm thấy buồn cho bọn họ! Đi qua bên cạnh Mã Phong, Đinh Hạo thấy ánh mắt Mã Phong kỳ lạ, dường như có chút vui mừng, dường như có chút oán hận!

Đợi thêm giây lát, thấy không còn người nào đi lên dâng thêm, Lý Nam Thiên sắc mặt vui mừng nói:

- Ta đã biết mọi người sẽ không bao giờ vì chuyện khó khăn lại trốn tránh. Tuy còn hơi thiếu một chút, nhưng chúng ta sẽ nghĩ thêm biện pháp bổ sung vào. Cho dù phải dâng phi kiếm trong tay ta cũng nhất định phải để cho bản tông một tấc đất để cắm dùi trên Đoạn Hồn sơn!

Lời này của Lý Nam Thiên đúng là tình thâm ý trọng, có tấm lòng cúc cung tận tụy vì tông môn cho đến chết cũng không nói gì. Mọi người ngầm rủa người này dối trá không có sĩ diện, nếu thật sự là như vậy sao còn nhớ mãi không quên những vật trong túi của người khác, đợi mọi người theo thứ tự đưa những vật tích trữ lên, hắn ngược lại mới nói như vậy. Thực tại làm mọi người không còn tâm tình gì cảm động. Thấy mọi người đều không có chút phản ứng nào, Lý Nam Thiên dường như cũng thấy chán, ngừng lại một chút rồi lại nói:

- Mọi người biết cứ mỗi lần trăm năm tiến cống xong đều có cử hành Hồn Luyện đại hội. Tông phái chúng ta đã liên tục mấy phen bỏ qua quyền tham dự. Không biết lần này nên ứng phó như thế nào mới tốt, có nên buông tha như những lần trước hay không?

Lúc này ánh mắt Trần Lĩnh liếc qua Đinh Hạo. Đinh Hạo trong lòng lập tức hiểu mấy phần, biết lão chắc chắn đã đem chuyện này bàn luận thỏa đáng, không khỏi có thêm vài phần hảo cảm với lão.

Nhưng đúng lúc đó, trưởng lão Mã Phong tiến lên trước một bước nói:

- Tông chủ, tuyệt đối không thể như thế. Lão phu nhận thấy bổn tông phái tuyệt đối không có thể buông tha như vậy nữa. Hiện tại tông phái ta thực lực tuy có yếu nhất ở Đoạn Hồn sơn, nhưng cũng không phải không có hy vọng lật ngược tình thế. Nhưng nếu như mỗi lần có hoạt động, tông phái ta đều không tham dự, chính lại làm người ta càng xem thường hơn thôi. Nếu thật như thế, oai nghiêm của tông phái chúng ta ngày càng đi xuống, sớm muộn gì cũng có ngày bị người ta quên đi hoàn toàn!

- Lời của Mã trưởng lão thể hiện sâu sắc tấm lòng đối với bản tông. Không sai! Đúng là bởi vì tông phái ta từ từ thoái lui mỗi lần có hoạt động ở Đoạn Hồn sơn, mới khiến thế lực tông phái ta ngày càng suy nhược, những tông phái còn lại càng lúc càng khi dễ đối với tông phái ta! Nếu như chúng ta có lòng chuyển biến cục diện này, thì phải bắt đầu từ lần Hồn Luyện tông hội này. Nhưng mà đệ tử hàng thứ ba của tông phái chúng ta thực lực quá yếu, dường như không có người nào thích hợp thì phải?

Vẻ mặt Lý Nam Thiên lộ vẻ khó khăn.

- Tông chủ có điều không biết, đồ tôn của ta Đinh Hạo tuy nhập môn muộn, nhưng hắn tu luyện lại khắc khổ dị thường, chỉ mấy năm ngắn ngủi mà đã tu luyện đến Dung Hợp kỳ, có thể vì tông môn nhận lấy trách nhiệm nặng nề này chăng?