๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Niếp Thiên cười to nói.
- Ha ha, ngươi cho đến bây giờ cũng chưa từng làm lão phu phải thất vọng lần nào, lão phu hết sức tin tưởng vào ngươi. Đã như vậy, ta cùng Tinh Nhiên sẽ không làm chậm trễ chuyện của ngươi nữa. Về việc của Huyết Ma Liệt Sơn, Ngạo Thiên chắc chắn sẽ không can thiệp, cho dù có Thành Hoàng kia có bị làm mất mặt đến đâu, lão phu cũng sẽ không giúp bọn họ chủ trì công đạo!
Nói xong, lão quay lại nhìn Phùng Tinh Nhiên khẽ nói:
- Đi thôi cô nương, không phải níu kéo thế nữa, dù sao tiểu ca này trong thời gian tới cũng sẽ không rời Đoạn Hồn sơn đâu, từ nay về sau các ngươi vẫn còn nhiều cơ hội gặp mặt cơ mà. Hiện tại đang là thời kỳ mấu chốt vô cùng quan trọng, phải sớm hồi tông hội ngộ cùng phụ thân ngươi mới là đúng đắn nhất, chẳng lẽ ngươi đã quên lần trước trên đường đến Tụ bảo tông hội đã xảy ra chuyện gì sao?
Vừa nghe lão nói những lời này, Đinh Hạo khẽ giật mình, sự tình lần trước, hắn cũng đã từng trải qua, không ngờ mâu thuẫn của hai phe lại căng thẳng đến như vậy.
Phùng Tinh Nhiên quay sang đắm đuối nhìn Đinh Hạo vài lần, rồi mới ôn nhu nói:
- Hôm nay tha cho ngươi một lần, từ nay về sau nếu còn dám không đi thăm Tinh Nhiên, bổn tiểu thư tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu!
Nói xong rồi quay sang phía Niếp Thiên nói:
- Đi thôi, lão đúng là không biết điều, xuất hiện không đúng lúc chút nào, đúng là không có hảo tâm mà!
Nghe nàng mắng vậy, Niếp Thiên dở khóc dở cười, trừng mắt nhìn Đinh Hạo đang cố nín cười ở phía sau, rồi dẫn Phùng Tinh Nhiên phóng lên cao, trong nháy mắt đã không thấy tung tích.
Nhìn hai người rời đi, Đinh Hạo đang muốn hồi tông, thì đột nhiên có mấy tiếng “xoát xoát xoát” vang lên, mấy đạo thân ảnh hạ xuống bốn phía xung quanh Đinh Hạo, chính là năm người Huyết Ma Liệt Sơn cùng Thiên Thi Thượng Nhân và Tử Mộc tam lão.
- Các vị không ở lại bên trong nghỉ ngơi, lại chạy ra đây làm gì, chẳng lẽ mấy lão lớn tuổi như vậy, mà vẫn còn thích rình mò coi người ta luyến ái à?
Đinh Hạo giả vờ kinh ngạc nói.
- Đừng nói bậy!
Huyết Ma Liệt Sơn tức giận, khẽ mắng một tiếng, rồi cười nói:
- Hắc hắc, nếu ngươi chỉ ở cùng với một mình Phùng Tinh Nhiên tiểu cô nương kia, lão phu đương nhiên sẽ không hơi đâu mà xen vào, nhưng Thiên Yêu Niếp Thiên có thể phát hiện được lão phu tại Vô Cực Ma tông thì đương nhiên ta cũng có thể nắm được hành tung của hắn. Nếu hắn đối với ngươi có mưu đồ xấu, ta với thân phận cung phụng trưởng lão cũng không thể để cho ngươi lâm vào hiểm cảnh được.
Khẽ lắc đầu, Đinh Hạo thở dài nói:
- Hảo ý của Liệt lão, tiểu tử xin đa tạ! Nếu tiểu tử có ý đề phòng Niếp Thiên, thì y căn bản là không thể tiếp cận được tiểu tử trong vòng mười trượng, mặc dù tu vi tiểu tử so với y còn kém mười vạn tám ngàn dặm, nhưng y muốn tru sát tiểu tử thì cũng không phải là điều dễ dàng.
Dừng một lát, Đinh Hạo đem nội dung câu chuyện giữa hắn với Niếp Thiên và Phùng Tinh Nhiên, thuật lại lần nữa.
Huyết Ma Liệt Sơn lạnh lùng nói:
- Sự tình này đối với bổn tông không thiệt hại gì, nếu có bọn họ âm thầm tương trợ, chúng ta càng được phóng tay hành động, hắc hắc, hắn đã muốn lợi dụng chúng ta, thì chúng ta làm sao không lợi dụng lại bọn họ được!
Đinh Hạo cười lạnh nói.
- Không sai, ta cũng nghĩ như vậy, cơ hội này sẽ giúp cho thực lực của bổn tông sẽ tăng lên rất nhiều, đợi cho thực lực thật sự cường hãn, thì cho dù Luyện Ngục Ma tông của hắn muốn hối hận thì cũng đã muộn!
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, đều cuồng tiếu một hồi, Huyết Ma Liệt Sơn cười nanh ác, nói:
- Đã như vậy, chúng ta còn chờ gì nữa, trước tiên đoạt lại mỏ khoáng từ trong tay của Thị Hồn tông, sau đó quay về bổn tông đợi bọn họ kéo đến phản kích là hay nhất!
Đinh Hạo cũng cười âm hiểm, nói:
- Ta cũng đang có ý như vậy!
Vừa dứt lời, mấy đạo thân ảnh hóa thành vệt sáng hồng, nhằm hướng Thị Hồn tông bay tới.
Một lúc sau.
Mấy tiếng cười cuồng ngạo đột nhiên vang lên tại mỏ khoáng của Thị Hồn tông, theo đó có mấy đạo thân ảnh xuất hiện ở giữa mỏ khoáng bên trong cốc, chính là nhóm người Đinh Hạo.
- Bọn ngươi là người phương nào? Chẳng lẽ không biết nơi này chính là mỏ khoáng của Thị Hồn tông bọn ta à? Các ngươi xông vào đây là có ý định gì?
Tên đệ tử gác cổng nhìn thấy mấy người Đinh Hạo, liền mở miệng quát hỏi.
Đinh Hạo cười lạnh nói:
- Mỏ khoáng của Thị Hồn tông ư? Nơi này rõ ràng là mỏ khoáng của Vô Cực Ma tông bọn ta, từ khi nào đã biến thành của Thị Hồn tông các ngươi thế?
Vừa nghe nói người đến chính là người của Vô Cực Ma tông, sắc mặt tên này giãn ra, ngạo mạn nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Niếp Thiên cười to nói.
- Ha ha, ngươi cho đến bây giờ cũng chưa từng làm lão phu phải thất vọng lần nào, lão phu hết sức tin tưởng vào ngươi. Đã như vậy, ta cùng Tinh Nhiên sẽ không làm chậm trễ chuyện của ngươi nữa. Về việc của Huyết Ma Liệt Sơn, Ngạo Thiên chắc chắn sẽ không can thiệp, cho dù có Thành Hoàng kia có bị làm mất mặt đến đâu, lão phu cũng sẽ không giúp bọn họ chủ trì công đạo!
Nói xong, lão quay lại nhìn Phùng Tinh Nhiên khẽ nói:
- Đi thôi cô nương, không phải níu kéo thế nữa, dù sao tiểu ca này trong thời gian tới cũng sẽ không rời Đoạn Hồn sơn đâu, từ nay về sau các ngươi vẫn còn nhiều cơ hội gặp mặt cơ mà. Hiện tại đang là thời kỳ mấu chốt vô cùng quan trọng, phải sớm hồi tông hội ngộ cùng phụ thân ngươi mới là đúng đắn nhất, chẳng lẽ ngươi đã quên lần trước trên đường đến Tụ bảo tông hội đã xảy ra chuyện gì sao?
Vừa nghe lão nói những lời này, Đinh Hạo khẽ giật mình, sự tình lần trước, hắn cũng đã từng trải qua, không ngờ mâu thuẫn của hai phe lại căng thẳng đến như vậy.
Phùng Tinh Nhiên quay sang đắm đuối nhìn Đinh Hạo vài lần, rồi mới ôn nhu nói:
- Hôm nay tha cho ngươi một lần, từ nay về sau nếu còn dám không đi thăm Tinh Nhiên, bổn tiểu thư tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu!
Nói xong rồi quay sang phía Niếp Thiên nói:
- Đi thôi, lão đúng là không biết điều, xuất hiện không đúng lúc chút nào, đúng là không có hảo tâm mà!
Nghe nàng mắng vậy, Niếp Thiên dở khóc dở cười, trừng mắt nhìn Đinh Hạo đang cố nín cười ở phía sau, rồi dẫn Phùng Tinh Nhiên phóng lên cao, trong nháy mắt đã không thấy tung tích.
Nhìn hai người rời đi, Đinh Hạo đang muốn hồi tông, thì đột nhiên có mấy tiếng “xoát xoát xoát” vang lên, mấy đạo thân ảnh hạ xuống bốn phía xung quanh Đinh Hạo, chính là năm người Huyết Ma Liệt Sơn cùng Thiên Thi Thượng Nhân và Tử Mộc tam lão.
- Các vị không ở lại bên trong nghỉ ngơi, lại chạy ra đây làm gì, chẳng lẽ mấy lão lớn tuổi như vậy, mà vẫn còn thích rình mò coi người ta luyến ái à?
Đinh Hạo giả vờ kinh ngạc nói.
- Đừng nói bậy!
Huyết Ma Liệt Sơn tức giận, khẽ mắng một tiếng, rồi cười nói:
- Hắc hắc, nếu ngươi chỉ ở cùng với một mình Phùng Tinh Nhiên tiểu cô nương kia, lão phu đương nhiên sẽ không hơi đâu mà xen vào, nhưng Thiên Yêu Niếp Thiên có thể phát hiện được lão phu tại Vô Cực Ma tông thì đương nhiên ta cũng có thể nắm được hành tung của hắn. Nếu hắn đối với ngươi có mưu đồ xấu, ta với thân phận cung phụng trưởng lão cũng không thể để cho ngươi lâm vào hiểm cảnh được.
Khẽ lắc đầu, Đinh Hạo thở dài nói:
- Hảo ý của Liệt lão, tiểu tử xin đa tạ! Nếu tiểu tử có ý đề phòng Niếp Thiên, thì y căn bản là không thể tiếp cận được tiểu tử trong vòng mười trượng, mặc dù tu vi tiểu tử so với y còn kém mười vạn tám ngàn dặm, nhưng y muốn tru sát tiểu tử thì cũng không phải là điều dễ dàng.
Dừng một lát, Đinh Hạo đem nội dung câu chuyện giữa hắn với Niếp Thiên và Phùng Tinh Nhiên, thuật lại lần nữa.
Huyết Ma Liệt Sơn lạnh lùng nói:
- Sự tình này đối với bổn tông không thiệt hại gì, nếu có bọn họ âm thầm tương trợ, chúng ta càng được phóng tay hành động, hắc hắc, hắn đã muốn lợi dụng chúng ta, thì chúng ta làm sao không lợi dụng lại bọn họ được!
Đinh Hạo cười lạnh nói.
- Không sai, ta cũng nghĩ như vậy, cơ hội này sẽ giúp cho thực lực của bổn tông sẽ tăng lên rất nhiều, đợi cho thực lực thật sự cường hãn, thì cho dù Luyện Ngục Ma tông của hắn muốn hối hận thì cũng đã muộn!
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, đều cuồng tiếu một hồi, Huyết Ma Liệt Sơn cười nanh ác, nói:
- Đã như vậy, chúng ta còn chờ gì nữa, trước tiên đoạt lại mỏ khoáng từ trong tay của Thị Hồn tông, sau đó quay về bổn tông đợi bọn họ kéo đến phản kích là hay nhất!
Đinh Hạo cũng cười âm hiểm, nói:
- Ta cũng đang có ý như vậy!
Vừa dứt lời, mấy đạo thân ảnh hóa thành vệt sáng hồng, nhằm hướng Thị Hồn tông bay tới.
Một lúc sau.
Mấy tiếng cười cuồng ngạo đột nhiên vang lên tại mỏ khoáng của Thị Hồn tông, theo đó có mấy đạo thân ảnh xuất hiện ở giữa mỏ khoáng bên trong cốc, chính là nhóm người Đinh Hạo.
- Bọn ngươi là người phương nào? Chẳng lẽ không biết nơi này chính là mỏ khoáng của Thị Hồn tông bọn ta à? Các ngươi xông vào đây là có ý định gì?
Tên đệ tử gác cổng nhìn thấy mấy người Đinh Hạo, liền mở miệng quát hỏi.
Đinh Hạo cười lạnh nói:
- Mỏ khoáng của Thị Hồn tông ư? Nơi này rõ ràng là mỏ khoáng của Vô Cực Ma tông bọn ta, từ khi nào đã biến thành của Thị Hồn tông các ngươi thế?
Vừa nghe nói người đến chính là người của Vô Cực Ma tông, sắc mặt tên này giãn ra, ngạo mạn nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑