๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Hóa ra là người của Vô Cực Ma tông, mỏ khoáng nơi này đã được tông chủ Lý Nam Thiên đích thân thừa nhận thuộc về Thị Hồn tông, chẳng lẽ các ngươi không biết à, hãy bớt sàm ngôn đi, mau mau cuốn xéo khỏi đây, nếu không đừng trách bổn tông không khách khí!
Hắn vừa dứt lời, mấy người Đinh Hạo lại ngạo nghễ cười điên cuồng, Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương cười nói với Đinh Hạo:
- Nghe thứ rác rưởi này nói lãng phí thời gian quý báu của chúng ta. Hay là để lão phu tống tiễn hắn lên đường, rồi mới huyết tẩy mỏ khoáng này nhé?
Đinh Hạo thản nhiên nói, rồi không thèm liếc mắt nhìn tên này, trực tiếp bay vào sâu bên trong mỏ khoáng.
- Vậy phải phiền đến Âm lão rồi!
Vừa mới bay được mấy trượng, thì nghe thấy một tiếng hét thảm thiết vang lên, cùng với đó là tiếng cười tàn nhẫn của Âm Vô Xương.
Một lát sau, mấy người bọn họ rốt cuộc cũng đi tới trung tâm mỏ khoáng, cùng với tiếng cười nanh ác của Đinh Hạo, bọn họ đều lao vào đám đệ tử Thị Hồn tông, chỉ có Huyết Ma Liệt Sơn là đứng ngoài, lạnh lùng quan sát tình thế xung quanh, im lặng đứng ở cốc khẩu.
Một trận tàn sát đẫm máu chính thức bắt đầu, đám môn nhân Thị Hồn tông từ lúc nghe được tiếng kêu thảm thiết của tên đệ tử gác cửa cũng đã có sự chuẩn bị. Nhưng lúc này vừa thấy kẻ địch có nhiều cao thủ như thế, đều lộ vẻ hoảng sợ, tuy vậy con đường dẫn ra sơn cốc đã bị Huyết Ma Liệt Sơn trấn thủ. Nhìn thấy đám người Đinh Hạo đánh tới, bọn họ đều xuất ra pháp bảo toàn lực chống cự, nhất thời các thanh âm giao thủ liên tục vang lên.
Lạnh lùng nhìn lướt qua, Đinh Hạo nhận thấy một thanh niên vẻ mặt âm lãnh, người này tu vi cũng là Nguyên Anh trung kỳ, hơn nữa xem diện mạo dường như có vài phần giống với tông chủ Thị Hồn tông.
Thân thể đột nhiên quỷ dị xuất hiện cách y khoảng hai trượng, một đạo hắc mang từ Nghịch Thiên Ma kiếm phóng ra, trong nháy mắt đã đánh đến trước mặt tên kia. Lúc y phát hiện ra thì đạo hắc mang đã sắp đánh tới cơ thể, y hoảng hốt, từ tay xuất ra một chiếc quỷ diện thuẫn bài, thuẫn bài này âm khí nồng nặc, tỏa ra khí tức âm lãnh cổ quái, vội vàng bảo hộ trước cơ thể.
“Hống” một thanh âm vang lên, kiếm quang đánh vào trên mặt quỷ diện thuẫn bài, chỉ thấy thuẫn bài lộ ra thần sắc méo mó, thống khổ nhưng tên này lại không bị thương tổn gì, chỉ bị đẩy lui về phía sau vài bước.
- Ồ, cũng có chút đặc biệt!
Đinh Hạo kinh ngạc nói, thanh âm vừa dứt, thân ảnh liền hiện ra, lạnh lùng nhìn chiếc thuẫn bài của hắn.
Nhìn thoáng qua, thân ảnh của Đinh Hạo lại từ từ bay đến chỗ tên kia. Còn cách khoảng năm trượng, chỉ thấy Đinh Hạo xòe mười ngón tay ra, đột nhiên từ đó xuất ra mười đạo kiếm quang, di chuyển theo mười ngón tay của Đinh Hạo tỏa ra ma khí kinh thiên động địa. Kiếm quang vừa xuất, không gian xung quanh vang lên những tiếng “chi chi”, mặt đất vỡ vụn - đúng là “Đồ Linh Ma chỉ” mà Đinh Hạo đã lĩnh ngộ được tại Di Thiên Chiểu Trạch.
Người này vừa thấy khí thế cường hãn như thế, sắc mặt đại biến, không dám do dự nâng quỷ diện thuẫn bài lên bảo hộ phía trước, còn thân thể thì nhanh chóng thối lui về phía sau.
Cười lạnh một tiếng, Đinh Hạo lạnh nhạt nói:
- Công pháp này ta vừa mới tu thành, chưa từng thử qua uy lực của nó, hôm nay phải dùng máu tươi của huynh đài để thử nghiệm mới được!
Nói xong thân hình chợt nhòe đi, cả người mơ hồ biến mất, người này thấy thế, thần tình sửng sốt, đang nghi hoặc thì đột nhiên không gian ở trước mặt như sóng gợn liên tục chuyển động, trong nháy mắt đã tụ thành một hình người, chính là Đinh Hạo đã lợi dùng Cửu U Quỷ mị quyết, gia tăng tốc độ di chuyển của thân pháp lên.
Người này thấy sự tình phát sinh quỷ dị như vậy, lại càng bối rối, quỷ diện thuẫn bài trong tay đột nhiên tỏa ra âm khí dày đặc, hàn khí lạnh lẽo, cho dù Đinh Hạo đang ở ngoài hai trượng cũng có thể cảm giác thấy.
Hừ lạnh một tiếng, Đinh Hạo xòe mười ngón tay, mười đạo kiếm quang như muốn xé rách không gian, đồng loạt nhằm hướng tên kia lao tới. Quỷ diện thuẫn bài vừa tiếp xúc với kiếm quang, thì phát ra tiếng quỷ kêu the thé, quỷ diện như muốn phá thuẫn bài mà đào thoát, nhưng lại bị thuẫn bài gắt gao giữ lại, không cho di chuyển. Sau một tiếng quỷ kêu thê lương, quỷ diện thuẫn bài đã bị kiếm quang đánh cho vỡ tan thành bụi.
Các ngón tay của Đinh Hạo khẽ xoay tròn, theo đó kiếm quang đột nhiên biến đổi, trở nên mềm dẻo như tơ, trong nháy mắt quấn chặt lấy tên kia.
Đinh Hạo trong lòng đắc ý, thầm khen ” Đồ Linh Ma chỉ” quả nhiên không hổ là tuyệt thế ma công, hết sức thần kỳ, so với “U Minh Quỷ chỉ’ của Huyết Ma Liệt Sơn chẳng những uy lực không kém, lại còn thiên biến vạn hóa, tùy mình sai khiến.
- Hóa ra là người của Vô Cực Ma tông, mỏ khoáng nơi này đã được tông chủ Lý Nam Thiên đích thân thừa nhận thuộc về Thị Hồn tông, chẳng lẽ các ngươi không biết à, hãy bớt sàm ngôn đi, mau mau cuốn xéo khỏi đây, nếu không đừng trách bổn tông không khách khí!
Hắn vừa dứt lời, mấy người Đinh Hạo lại ngạo nghễ cười điên cuồng, Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương cười nói với Đinh Hạo:
- Nghe thứ rác rưởi này nói lãng phí thời gian quý báu của chúng ta. Hay là để lão phu tống tiễn hắn lên đường, rồi mới huyết tẩy mỏ khoáng này nhé?
Đinh Hạo thản nhiên nói, rồi không thèm liếc mắt nhìn tên này, trực tiếp bay vào sâu bên trong mỏ khoáng.
- Vậy phải phiền đến Âm lão rồi!
Vừa mới bay được mấy trượng, thì nghe thấy một tiếng hét thảm thiết vang lên, cùng với đó là tiếng cười tàn nhẫn của Âm Vô Xương.
Một lát sau, mấy người bọn họ rốt cuộc cũng đi tới trung tâm mỏ khoáng, cùng với tiếng cười nanh ác của Đinh Hạo, bọn họ đều lao vào đám đệ tử Thị Hồn tông, chỉ có Huyết Ma Liệt Sơn là đứng ngoài, lạnh lùng quan sát tình thế xung quanh, im lặng đứng ở cốc khẩu.
Một trận tàn sát đẫm máu chính thức bắt đầu, đám môn nhân Thị Hồn tông từ lúc nghe được tiếng kêu thảm thiết của tên đệ tử gác cửa cũng đã có sự chuẩn bị. Nhưng lúc này vừa thấy kẻ địch có nhiều cao thủ như thế, đều lộ vẻ hoảng sợ, tuy vậy con đường dẫn ra sơn cốc đã bị Huyết Ma Liệt Sơn trấn thủ. Nhìn thấy đám người Đinh Hạo đánh tới, bọn họ đều xuất ra pháp bảo toàn lực chống cự, nhất thời các thanh âm giao thủ liên tục vang lên.
Lạnh lùng nhìn lướt qua, Đinh Hạo nhận thấy một thanh niên vẻ mặt âm lãnh, người này tu vi cũng là Nguyên Anh trung kỳ, hơn nữa xem diện mạo dường như có vài phần giống với tông chủ Thị Hồn tông.
Thân thể đột nhiên quỷ dị xuất hiện cách y khoảng hai trượng, một đạo hắc mang từ Nghịch Thiên Ma kiếm phóng ra, trong nháy mắt đã đánh đến trước mặt tên kia. Lúc y phát hiện ra thì đạo hắc mang đã sắp đánh tới cơ thể, y hoảng hốt, từ tay xuất ra một chiếc quỷ diện thuẫn bài, thuẫn bài này âm khí nồng nặc, tỏa ra khí tức âm lãnh cổ quái, vội vàng bảo hộ trước cơ thể.
“Hống” một thanh âm vang lên, kiếm quang đánh vào trên mặt quỷ diện thuẫn bài, chỉ thấy thuẫn bài lộ ra thần sắc méo mó, thống khổ nhưng tên này lại không bị thương tổn gì, chỉ bị đẩy lui về phía sau vài bước.
- Ồ, cũng có chút đặc biệt!
Đinh Hạo kinh ngạc nói, thanh âm vừa dứt, thân ảnh liền hiện ra, lạnh lùng nhìn chiếc thuẫn bài của hắn.
Nhìn thoáng qua, thân ảnh của Đinh Hạo lại từ từ bay đến chỗ tên kia. Còn cách khoảng năm trượng, chỉ thấy Đinh Hạo xòe mười ngón tay ra, đột nhiên từ đó xuất ra mười đạo kiếm quang, di chuyển theo mười ngón tay của Đinh Hạo tỏa ra ma khí kinh thiên động địa. Kiếm quang vừa xuất, không gian xung quanh vang lên những tiếng “chi chi”, mặt đất vỡ vụn - đúng là “Đồ Linh Ma chỉ” mà Đinh Hạo đã lĩnh ngộ được tại Di Thiên Chiểu Trạch.
Người này vừa thấy khí thế cường hãn như thế, sắc mặt đại biến, không dám do dự nâng quỷ diện thuẫn bài lên bảo hộ phía trước, còn thân thể thì nhanh chóng thối lui về phía sau.
Cười lạnh một tiếng, Đinh Hạo lạnh nhạt nói:
- Công pháp này ta vừa mới tu thành, chưa từng thử qua uy lực của nó, hôm nay phải dùng máu tươi của huynh đài để thử nghiệm mới được!
Nói xong thân hình chợt nhòe đi, cả người mơ hồ biến mất, người này thấy thế, thần tình sửng sốt, đang nghi hoặc thì đột nhiên không gian ở trước mặt như sóng gợn liên tục chuyển động, trong nháy mắt đã tụ thành một hình người, chính là Đinh Hạo đã lợi dùng Cửu U Quỷ mị quyết, gia tăng tốc độ di chuyển của thân pháp lên.
Người này thấy sự tình phát sinh quỷ dị như vậy, lại càng bối rối, quỷ diện thuẫn bài trong tay đột nhiên tỏa ra âm khí dày đặc, hàn khí lạnh lẽo, cho dù Đinh Hạo đang ở ngoài hai trượng cũng có thể cảm giác thấy.
Hừ lạnh một tiếng, Đinh Hạo xòe mười ngón tay, mười đạo kiếm quang như muốn xé rách không gian, đồng loạt nhằm hướng tên kia lao tới. Quỷ diện thuẫn bài vừa tiếp xúc với kiếm quang, thì phát ra tiếng quỷ kêu the thé, quỷ diện như muốn phá thuẫn bài mà đào thoát, nhưng lại bị thuẫn bài gắt gao giữ lại, không cho di chuyển. Sau một tiếng quỷ kêu thê lương, quỷ diện thuẫn bài đã bị kiếm quang đánh cho vỡ tan thành bụi.
Các ngón tay của Đinh Hạo khẽ xoay tròn, theo đó kiếm quang đột nhiên biến đổi, trở nên mềm dẻo như tơ, trong nháy mắt quấn chặt lấy tên kia.
Đinh Hạo trong lòng đắc ý, thầm khen ” Đồ Linh Ma chỉ” quả nhiên không hổ là tuyệt thế ma công, hết sức thần kỳ, so với “U Minh Quỷ chỉ’ của Huyết Ma Liệt Sơn chẳng những uy lực không kém, lại còn thiên biến vạn hóa, tùy mình sai khiến.