๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Nói thì chậm, lúc đó tư thế của hắn vẫn không đổi quét đến Đái Trinh Quân, Đái Trinh Quân mặc dù dùng hai tay chặn lại nhưng cước này khá nặng làm thương thế lại tăng thêm. Lúc đó phía sau lưng Đinh Hạo đã bị người khác đánh lén một kích, đối với thân thể hắn mà nói thì không phải là không thể chịu được, nhưng hắn lại giả bộ như trọng thương, vận ma công thổ mạnh một ngụm máu tươi. Dựa vào tu vi Tích Cốc trung kỳ của hắn bị một Tích Cốc hậu kỳ cao thủ đánh trúng một kích mà không tổn thương thì kiểu gì cũng sẽ khiến cho người ta chú ý!
Lui lại phía sau mấy bước, Đinh Hạo phát hiện người đánh lén là Vương Vân Phi, giờ phút này sắc khí trên mặt y càng thêm rõ ràng, trông dị thường quỷ dị.
- Không thể tưởng được vừa mới mới nhập môn một năm mà công lực của sư đệ đã đạt tới cảnh giới này! Thật đáng mừng, xem ra công pháp sư đệ không giống Vô Cực ma công của bổn môn, không biết là công pháp nào thần kỳ như thế khiến đệ tiến nhanh như vậy? Trần Lĩnh sư thúc quả là lợi hại! Hà hà, để ta lĩnh giáo một chút bí pháp của đệ nhé!
Nhe răng cười, Vương Vân Phi tiến lại gần hơn.
Nhìn tốc độ của Vương Vân Phi so với Đái Trinh Quân còn nhanh hơn một bậc, tu vi Tích Cốc trung kỳ của Đinh Hạo phối hợp với tốc độ của Cửu U Quỷ Mị quyết cũng chỉ có thể miễn cưỡng theo kịp, dù sao hắn tu luyện còn chưa lâu, thắng được Đái Trinh Quân cũng là do xuất kỳ bất ý (bất ngờ).
Nhưng bây giờ không được may mắn như vậy, dù sao chỉ là lần đầu giao chiến, kinh nghiệm của Đinh Hạo còn kém Vương Vân Phi nhiều lắm, chỉ một hồi sau, thân thể đã bị đánh trúng nhiều lần, may mà nhục thể của hắn mạnh mẽ mới có thể miễn cưỡng chịu được, hơn nữa đánh nhau trong tông môn không cho phép sử dụng pháp khí, dựa vào tu vi Vương Vân Phi cùng một ít công pháp phù chú cường đại mà sử dụng thì Đinh Hạo đã sớm thua từ lâu.
Lại thêm một quyền nện thẳng vào ngực Đinh Hạo, Đinh Hạo vận Cửu U Quỷ Mị quyết tránh sang trái, vừa vặn đi vào chỗ Trương Lợi đang đứng, đột nhiên một cổ ma khí áp tới bên người khiến cho Đinh Hạo không thể động đậy, sau một khắc thì cảm giác đau nhức của cơ thể đã truyền đến tâm thần, Trương Lợi không đợi được lâu rốt cục đã ra tay!
Dù sao Đinh Hạo cũng kém hơn một cảnh giới, hơn nữa ma công mà Trương Lợi tu luyện cũng tương đối mạnh, đòn nghiêm trọng này thật sự làm cho Đinh Hạo bị thương, không phải giả bộ!
Đinh Hạo đạp chân xuống đất, khóe miệng toàn máu, không ngừng thở hổn hển, trong lòng thầm quyết định nếu người này có hành động tiếp sẽ lập tức xuất ra Nghịch Thiên Ma Kiếm. Cho dù có bị lộ bảo vật thì bản thân cũng phải chạy, cách nhau hẳn một cảnh giới, hơn nữa hắn đã đánh nhau hồi lâu mà bây giờ lại bị thương nên không thể là đối thủ của Trương Lợi. Mặc dù Đinh Hạo nghĩ Trương Lợi sẽ không lấy mạng mình, nhưng hắn cũng không dám lấy mạo hiểm. Thật khó trách sao Trương Lợi lại kiêu ngạo, y đích thực cũng có chút bản lãnh!
Trương Lợi ra tay cực kỳ tự tin và cũng không định tái xuất thủ mà lại nhìn Đinh Hạo chậm rãi gật đầu:
- Cũng được, có chút công phu, chịu được ta một kích mà vẫn đứng được, dựa vào điểm đó của ngươi, hôm nay ta tha cho ngươi, chuyện này bỏ qua, Vân Phi, mang Đái Trinh Quân theo, chúng ta đi!
- Chậm đã, đả thương đồ đệ lão phu lại muốn bỏ đi dễ dàng ư? Không có chuyện vui vẻ như vậy đâu!
Một tiếng gầm giận dữ vang lên, Trần Lĩnh lập tức bước vào phòng!
- Ồ, nguyên lai là Trần sư thúc tới, Đinh sư đệ vô cớ nhiễu loạn tông quy nên ta giáo huấn một chút thì có gì là sai? Trần sư thúc vừa mới đạt tới Nguyên Anh kỳ mà không tăng thêm thời gian bế quan để củng cố mà lại nhàn nhã đi chơi sao?
Trương Lợi lời nói tuy vẫn ngạo mạn như cũ, nhưng cũng vẫn hành một lễ!
- Hắc hắc, đúng là chuyện cười, Đinh Hạo nhiễu loạn sự thanh tịnh của tông môn? Trương sư điệt xuất thủ giáo huấn, khiến cho cả Vô Cực Ma Tông ầm ầm tiếng đánh đấm, lão phu vốn đang bế quan cũng bị ngươi làm cho tỉnh dậy. Không biết là ngươi làm như vậy có tính là làm nhiễu loạn sự thanh tịnh của tông môn không hả? Ba người các ngươi đánh một mình hắn, huống chi tu vi của ngươi còn cao hơn hắn một bậc, vậy có tính là lấy lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khi ít không hả? Ngươi nói cho ta nghe thử xem? Ta có nên xuất thủ giáo huấn mấy người các ngươi một chút không?
Nhãn tình của Trần Lĩnh đã biến thành màu xanh lục như quỷ hỏa.
Bị cặp quỷ nhãn kia của lão chiếu vào, Trương Lợi cảm thấy một cỗ khí lãnh khí dâng lên trong lòng, toàn thân cảm giác không tự nhiên. Trần Lĩnh trước đây không thu đồ đệ, hành sự ác độc dị thường, chỉ là bản thân từ trước đến nay chưa tiếp xúc và cũng không có quan hệ gì với lão.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Nói thì chậm, lúc đó tư thế của hắn vẫn không đổi quét đến Đái Trinh Quân, Đái Trinh Quân mặc dù dùng hai tay chặn lại nhưng cước này khá nặng làm thương thế lại tăng thêm. Lúc đó phía sau lưng Đinh Hạo đã bị người khác đánh lén một kích, đối với thân thể hắn mà nói thì không phải là không thể chịu được, nhưng hắn lại giả bộ như trọng thương, vận ma công thổ mạnh một ngụm máu tươi. Dựa vào tu vi Tích Cốc trung kỳ của hắn bị một Tích Cốc hậu kỳ cao thủ đánh trúng một kích mà không tổn thương thì kiểu gì cũng sẽ khiến cho người ta chú ý!
Lui lại phía sau mấy bước, Đinh Hạo phát hiện người đánh lén là Vương Vân Phi, giờ phút này sắc khí trên mặt y càng thêm rõ ràng, trông dị thường quỷ dị.
- Không thể tưởng được vừa mới mới nhập môn một năm mà công lực của sư đệ đã đạt tới cảnh giới này! Thật đáng mừng, xem ra công pháp sư đệ không giống Vô Cực ma công của bổn môn, không biết là công pháp nào thần kỳ như thế khiến đệ tiến nhanh như vậy? Trần Lĩnh sư thúc quả là lợi hại! Hà hà, để ta lĩnh giáo một chút bí pháp của đệ nhé!
Nhe răng cười, Vương Vân Phi tiến lại gần hơn.
Nhìn tốc độ của Vương Vân Phi so với Đái Trinh Quân còn nhanh hơn một bậc, tu vi Tích Cốc trung kỳ của Đinh Hạo phối hợp với tốc độ của Cửu U Quỷ Mị quyết cũng chỉ có thể miễn cưỡng theo kịp, dù sao hắn tu luyện còn chưa lâu, thắng được Đái Trinh Quân cũng là do xuất kỳ bất ý (bất ngờ).
Nhưng bây giờ không được may mắn như vậy, dù sao chỉ là lần đầu giao chiến, kinh nghiệm của Đinh Hạo còn kém Vương Vân Phi nhiều lắm, chỉ một hồi sau, thân thể đã bị đánh trúng nhiều lần, may mà nhục thể của hắn mạnh mẽ mới có thể miễn cưỡng chịu được, hơn nữa đánh nhau trong tông môn không cho phép sử dụng pháp khí, dựa vào tu vi Vương Vân Phi cùng một ít công pháp phù chú cường đại mà sử dụng thì Đinh Hạo đã sớm thua từ lâu.
Lại thêm một quyền nện thẳng vào ngực Đinh Hạo, Đinh Hạo vận Cửu U Quỷ Mị quyết tránh sang trái, vừa vặn đi vào chỗ Trương Lợi đang đứng, đột nhiên một cổ ma khí áp tới bên người khiến cho Đinh Hạo không thể động đậy, sau một khắc thì cảm giác đau nhức của cơ thể đã truyền đến tâm thần, Trương Lợi không đợi được lâu rốt cục đã ra tay!
Dù sao Đinh Hạo cũng kém hơn một cảnh giới, hơn nữa ma công mà Trương Lợi tu luyện cũng tương đối mạnh, đòn nghiêm trọng này thật sự làm cho Đinh Hạo bị thương, không phải giả bộ!
Đinh Hạo đạp chân xuống đất, khóe miệng toàn máu, không ngừng thở hổn hển, trong lòng thầm quyết định nếu người này có hành động tiếp sẽ lập tức xuất ra Nghịch Thiên Ma Kiếm. Cho dù có bị lộ bảo vật thì bản thân cũng phải chạy, cách nhau hẳn một cảnh giới, hơn nữa hắn đã đánh nhau hồi lâu mà bây giờ lại bị thương nên không thể là đối thủ của Trương Lợi. Mặc dù Đinh Hạo nghĩ Trương Lợi sẽ không lấy mạng mình, nhưng hắn cũng không dám lấy mạo hiểm. Thật khó trách sao Trương Lợi lại kiêu ngạo, y đích thực cũng có chút bản lãnh!
Trương Lợi ra tay cực kỳ tự tin và cũng không định tái xuất thủ mà lại nhìn Đinh Hạo chậm rãi gật đầu:
- Cũng được, có chút công phu, chịu được ta một kích mà vẫn đứng được, dựa vào điểm đó của ngươi, hôm nay ta tha cho ngươi, chuyện này bỏ qua, Vân Phi, mang Đái Trinh Quân theo, chúng ta đi!
- Chậm đã, đả thương đồ đệ lão phu lại muốn bỏ đi dễ dàng ư? Không có chuyện vui vẻ như vậy đâu!
Một tiếng gầm giận dữ vang lên, Trần Lĩnh lập tức bước vào phòng!
- Ồ, nguyên lai là Trần sư thúc tới, Đinh sư đệ vô cớ nhiễu loạn tông quy nên ta giáo huấn một chút thì có gì là sai? Trần sư thúc vừa mới đạt tới Nguyên Anh kỳ mà không tăng thêm thời gian bế quan để củng cố mà lại nhàn nhã đi chơi sao?
Trương Lợi lời nói tuy vẫn ngạo mạn như cũ, nhưng cũng vẫn hành một lễ!
- Hắc hắc, đúng là chuyện cười, Đinh Hạo nhiễu loạn sự thanh tịnh của tông môn? Trương sư điệt xuất thủ giáo huấn, khiến cho cả Vô Cực Ma Tông ầm ầm tiếng đánh đấm, lão phu vốn đang bế quan cũng bị ngươi làm cho tỉnh dậy. Không biết là ngươi làm như vậy có tính là làm nhiễu loạn sự thanh tịnh của tông môn không hả? Ba người các ngươi đánh một mình hắn, huống chi tu vi của ngươi còn cao hơn hắn một bậc, vậy có tính là lấy lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khi ít không hả? Ngươi nói cho ta nghe thử xem? Ta có nên xuất thủ giáo huấn mấy người các ngươi một chút không?
Nhãn tình của Trần Lĩnh đã biến thành màu xanh lục như quỷ hỏa.
Bị cặp quỷ nhãn kia của lão chiếu vào, Trương Lợi cảm thấy một cỗ khí lãnh khí dâng lên trong lòng, toàn thân cảm giác không tự nhiên. Trần Lĩnh trước đây không thu đồ đệ, hành sự ác độc dị thường, chỉ là bản thân từ trước đến nay chưa tiếp xúc và cũng không có quan hệ gì với lão.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑