Vô Cực Ma Đạo

Chương 22 - Đầu Lộ Tranh Vanh (Lần Đầu Giao Chiến) 3

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bây giờ hắn đánh Đinh Hạo, không liệu được Trần Lĩnh lại đến nhanh như vậy. thực sự là có chút ngoài dự liệu. Bất quá ngoài dự liệu thì mặc ngoài dự liệu, Trương Lợi ỷ vào sự yêu thương của ông nội nên cũng không e ngại hắn sẽ như thế nào với mình, chỉ là Trần Lĩnh theo sư phụ Mã Phong nên cũng sẽ không quá nể mặt Trương Hoành, lấy tính mạng của hắn thì lão không dám nhưng giở chút thủ đoạn thì nhất định là có!

- Trần sư thúc! Chúng ta thực cũng có chỗ không đúng nhưng Đái Trinh Quân cũng đã thụ trọng thương, xem bên ngoài thì cũng không nhẹ hơn Đinh Hạo bao nhiêu, đồ đệ này của ngươi xuống tay cũng quả là ác độc. Hắn và ta đều là đệ tử đời thứ ba, ta ra tay với hắn cũng không thể nói là lấy lớn hiếp nhỏ, nếu như Trần sư thúc muốn ra tay giáo huấn ta, như vậy mới là lấy lớn hiếp nhỏ đấy!

Trương Lợi lải nhải nói.

Hắn nhìn nộ khí của Trần Lĩnh đã giảm bớt, lại liếc nhìn Đinh Hạo đang khoanh chân điều tức một cái rồi nói tiếp:

- Đã như vậy... ở đây ta có một khối trung phẩm linh thạch tặng cho Đinh sư đệ coi như là lễ xin lỗi với Trần sư thúc, người xem như vậy có được không?

Sắc mặt Trần Lĩnh âm trầm bất định, với tính cách của hắn vốn là sẽ không vì một đồ đệ mà đắc tội với Trương Hoành, dù sao ngoài trừ tông chủ ra thì Trương Hoành cũng là người có tu vi cao nhất, cho dù cùng là trưởng lão nhưng Mã Phong cũng không thể so sánh. Mặc dù có Mã Phong che chở nhưng với mức độ yêu thương của Trương Hoành với Trương Lợi, chỉ sợ khi có đại sự thì cả Mã Phong cũng không kham nổi.

Chỉ là Đinh Hạo đã nuốt được nội đan ngàn năm của Bát Sí Tử Mãng, hiện giờ đã qua nhiều ngày như vậy thì chắc đã tiêu hóa xong. Gần đây bản thân Trần Lĩnh vẫn không tu luyện mà chờ đến khi Đinh Hạo tiêu hóa hết rồi sẽ cưỡng chiếm thân thể của hắn, như vậy tu vi của Trần Lĩnh sẽ tiến thêm một bậc, sau khi chiếm hữu thân thể của hắn đến ngay cả Bát Sí Tử Mãng con cũng có thể hưởng dụng, chỗ tốt đối với Trần Lĩnh có thể nói là lớn không thể tưởng tượng được!

Bây giờ Đinh Hạo đã vất vả đem nội đan của Bát Sí Tử Mãng tiêu hóa xong, bản thân lão có thể lập tức có được thân thể cường đại đó, chỉ nghĩ đến đã khiến toàn thân kích động không thôi. Bây giờ lại bị ba người này đánh thành trọng thương, bây giờ cho dù chiếm được thì công hiệu cũng giảm đi, chỉ có thể chờ hắn hoàn toàn khôi phục mới được, như vậy làm sao mà Trần Lĩnh chẳng tức giận.



Bất quá xem cách làm của Trương Lợi cũng có điểm chấp nhận được, bản thân lão cũng không thể ép hắn quá đáng, nếu không vạn nhất chọc giận Trương Hoành không phải là được không bằng mất sao?

- Đã như vậy ta cũng nể mặt mũi Trương sư bá, ngươi đưa ngọc thạch trực tiếp cho ta là được. Chuyện này ta cũng không so đo với ngươi nữa, ngươi mau mau mang Đái Trinh Quân đi dưỡng thương đi!

Trong lòng lão lại thầm khen tiểu tử Đinh Hạo này thật sự không tệ, bằng vào tu vi Tích Cốc trung kỳ thế nhưng lại có thể biến Đái Trinh Quân thành như vậy, thật sự là ngoài dự liệu. Trần Lĩnh đem kỳ tích này âm thầm quy cho sự thần diệu của nội đan Bát Sí Tử Mãng, trong lòng không khỏi càng thêm chờ mong có thể sớm chiếm được thân thể của Đinh Hạo!

Trần Lĩnh đợi khi ba người Trương Lợi ba người đi rồi liền mang linh thạch cho vào trữ vật đại (thắt lưng) của mình, cứ như vật đó vốn là của hắn rồi đi đến trước mặt Đinh Hạo:

- Tiểu tử, ngươi bớt làm bộ trước mặt ta đi, trông bộ dạng ngươi thì chắc đã đem nội đan của Bát Sí Tử Mãng tiêu hóa hoàn toàn rồi, một chưởng Trần Lợi đánh ngươi ta cũng trông thấy, bằng vào thân thể của ngươi bây giờ, như thế nào có thể cả đứng cũng không đứng dậy nổi. Nhìn công lực và thân pháp của ngươi sử dụng không phải là đến từ Vô Cực Ma Tông, rốt cuộc tình huống là như thế nào thành thật nói ra cho ta, nếu không đừng trách vi sư sẽ lập tức thanh lí môn hộ!

Nhìn Đinh Hạo, Trần Lĩnh trầm giọng nói.

Đinh Hạo trong lòng thầm kêu khổ, mặc dù hắn nghĩ được Trần Lĩnh có lẽ sẽ đi tìm mình, nhưng không nghĩ rằng vừa rồi đánh nhau lại bị hắn nấp ở bên cạnh nhìn được, mấy người bọn hắn so với cảnh giới của Trần Lĩnh thì kém quá xa, căn bản không thể phát hiện. Ba người Trương Lợi không biết công pháp hắn tu luyện thì còn tưởng là Trần Lĩnh truyền cho, nhưng Trần Lĩnh há lại có thể không biết mình truyền là công pháp gì.

- Bẩm sư phụ, công pháp mà ta sử dụng vốn đúng là của Vô Cực Ma Tông, chỉ là ta sau khi tiêu hóa nội đan của Bát Sí Tử Mãng có thể là cùng nó sinh ra biến dị gì đó, liền khiến cho công pháp này biến thành bất luân bất loại (không giống loại gì cả), khiến cho sư phụ hiểu lầm rồi.