Vô Cực Ma Đạo

Chương 23 - Sư Đồ Đấu Trí 1

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Đinh Hạo lập tức quyết định dù có chết cũng không thừa nhận, hắn biết Trần Lĩnh muốn chiếm dụng thân thể của mình mà đạt được hiệu quả cao nhất thì khẳng định sẽ không lập tức xuống tay.

- Ồ, ta chưa từng nghe qua Vô Cực ma công thế nhưng lại có công năng có thể cùng thứ khác sinh ra biến dị, ngươi là người đầu tiên phát hiện ra a, cho dù như vậy, thân pháp như quỷ mị mà ngươi vừa sử dụng thì giải thích như thế nào?

Trần Lĩnh lạnh lùng nói.

- Quỷ mị? Sư phụ thật là thích nói đùa, chỉ là sau khi ta hấp thụ nội đan của Bát Sí Tử Mãng thì cường độ của thân thể được đề cao một chút, tốc độ cũng nhanh một chút mà thôi, sao có thể nói là quỷ mị được? Sư phụ đối với công hiệu của nội đan Bát Sí Tử Mãng hiểu biết còn nhiều hơn ta, hẳn là biết đồ nhi không nói dối!

Đinh Hạo lập tức bổ sung!

Trần Lĩnh đương nhiên không tin mấy lời ma quỷ đó, từ lần đầu tiên gặp mặt hắn đã biết Đinh Hạo không phải người thật thà gì. Trần Lĩnh thấy không moi ra được tin tức gì hữu dụng, bản thân cũng không thể lập tức giết Đinh Hạo để tìm hiểu liền phân phó Đinh Hạo đi dưỡng thương. Lão còn nói muốn thương thế mau khỏi thì tìm đến chỗ của mình, lúc đó lão sẽ có một ít công pháp khác muốn truyền cho Đinh Hạo!

Đinh Hạo đương nhiên cũng sẽ không tin lão lại có hảo tâm như vậy nên không tranh biện, trước mắt chuyện trọng yếu nhất là chữa thương cho tốt, đến lúc đó có chuyện gì phát sinh thì mình cũng có một chút dựa dẫm.

Thấy Trần Lĩnh đi rồi Đinh Hạo liền bắt đầu chữa thương. Đúng như lời Trần Lĩnh nói, thương thế của Đinh Hạo thật ra không nghiêm trọng như vẻ ngoài, Đinh Hạo vốn có thân thể cường tráng lại thêm được Vô Cực ma công rèn luyện nên thân thể lại càng cứng rắn. Một kích của Trương Lợi mặc dù khiến cho hắn bị nội thương, nhưng cũng tịnh không thể làm mất đi hoàn toàn cơ hội phản kích, chỉ là biết cảnh giới hơn kém quá lớn, phản kích cũng chỉ phí công nên mới giả ra là thương thế nghiêm trọng. Mà cũng vì Trương Lợi rất tự tin, không thừa thắng truy kích nên thương thế của Đinh Hạo cũng không bị tăng thêm.

Khi Trần Lĩnh và Trương Lợi đang tranh cãi thì Đinh Hạo đã sử dụng ma công để trị thương. Đến khi bọn họ tranh cãi xong thì thương thế của Đinh Hạo kỳ thật đã khỏi được hơn phân nửa, chỉ là hắn sợ Trần Lĩnh lại hạ độc thủ nên mới làm ra vẻ thân thể hư nhược!

Qua một đêm điều tức, thương thế đã khỏi hẳn, công lực của hắn lại còn có dấu hiệu muốn đột phá lên Tích Cốc trung kỳ, có thể là do ngày hôm qua đánh nhau khiến cho ma công tiêu hao quá lớn làm cho dược lực của Bát Sí Tử Mãng còn lắng lại trong thân thể hoàn toàn được kích phát. Xem ra đánh nhau cũng là một loại phương pháp làm cho tu vi tăng tiến hữu hiệu!

Ỷ vào tốc độ của Nghịch Thiên Ma Kiếm nên Đinh Hạo không sợ lão, nhưng việc này cũng cần phải giải quyết sớm nên hắn nghĩ “Mặc dù nhược điểm của mình vẫn còn trong tay lão, nhưng trong tay lão cũng có nhãn giác và lân phiến của Bát Sí Tử Mãng, những vật này đều là tài liệu tốt để luyện khí, nếu mình truyền ra ngoài, bằng vào tu vi của lão ở Đoạn Hồn sơn thì muốn giữ được vật ấy nhất định là không thể, Mã Phong sẽ là kẻ đầu tiên không bỏ qua cho hắn! Hắc hắc… đã như vậy, mình đàm phán với hắn cũng không phải là điều không thể.”



Nghĩ thông điểm này, Đinh Hạo kiểm tra lại trang bị trên người rồi đi đến nơi ở của Trần Lĩnh!

- Sư phụ, đồ nhi Đinh Hạo đến xin bái kiến!

Đinh Hạo ở trước cửa chỗ của Trần Lĩnh nói.

- Vào đi, Bát Sí Tử Mãng quả nhiên là thần kỳ a, xem thần sắc của ngươi, thương thế mới qua một đêm thế nhưng đã khỏi hẳn rồi. Đã như vậy, đi theo vi sư tới sau núi, ta sẽ truyền cho ngươi vài bí pháp của ma môn!

Nhìn vẻ mặt của Trần Lĩnh phảng phất như là một khắc cũng không đợi được nữa rồi.

- Đồ nhi xin tạ ơn sư phụ!

Đinh Hạo đi theo Trần Lĩnh đến một cửa động bí mật ở phía sau núi nhưng không đi vào!

- Vì sao còn không vào động đi, chẳng lẽ sợ vi sư hãm hại ngươi hay sao?

Đinh Hạo đột nhiên lại cười, xem ra lòng tham lam quả nhiên là thứ làm mờ mắt người ta. Đến người xảo trá như Trần Lĩnh, cũng vì vậy mà phạm phải thứ sai lầm nhỏ như vậy, hắn nói câu đó không phải là chưa đánh đã khai sao? Nhìn dáng vẻ hắn như vậy xem ra cũng không cần diễn kịch với hắn nữa!

- Không sai! Đinh Hạo đúng là sợ sư phụ sẽ hãm hại ta. Nơi này phi thường an tĩnh, sư phụ nếu muốn truyền công thì hiện tại đã có thể rồi, ở trong động tối om như vậy, đồ nhi sợ rằng không nhìn được rõ ràng, ngược lại lại phụ mất hảo ý của sư phụ!

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑