Vô Cực Ma Đạo

Chương 45 - Tái Tố Đột Phá 3

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Lúc này tuy vẫn chưa đem người này hoàn toàn hút khô, nhưng tinh hoa chân nguyên so với lần trước lớn hơn không chỉ chục lần, trưởng lão họ Ngô kia còn đang ở ngoài cửa, căn bản sẽ không để cho hắn thời gian để hoàn toàn hấp thụ, phải làm sao bây giờ?

Lúc này đã bắt đầu có chút đau đớn, nghĩ đến hậu quả nếu không lập tức đem chân nguyên tiêu hóa, Đinh Hạo lòng bỗng lạnh run. Mặc kệ, mấy người kia đã từng thề độc sẽ lưu lại tính mạng cho hắn, Đinh Hạo cũng không sợ bọn họ hạ độc thủ, chân nguyên trong thân thể đã bắt đầu nhộn nhạo mà chạy loạn lên rồi.

Suy nghĩ một chút, Đinh Hạo vẫn quyết định trước tiên cứ mạo hiểm tiêu hóa, sử dụng mật pháp khiến thời gian hôn mê của người này kéo dài thành vô hạn, Đinh Hạo ngồi xếp bằng xuống đất, Vô Cực ma công toàn lực bạo phát!

Lúc Đinh Hạo mở mắt ra, tâm tình đơn giản là tốt đến mức không gì sánh được. Nguyên lai là nhờ vào chân nguyên này tu vi của hắn đã đột phá tới Dung Hợp sơ kỳ, mà Dung Hợp kỳ đã có thể kết thành nội đan. Khi nội đan vừa mới kết lại là lúc cần một lượng chân nguyên to lớn vô cùng, vừa khéo cho chỗ chân nguyên vừa mới hấp thu tìm được lỗ hổng để chui vào. Luồng chân nguyên khổng lồ đó đã biến nội đan của Đinh Hạo trở nên vô cùng biến thái, nội đan đen nhánh giống như là trái tim thứ hai của thân thể vậy, không ngừng cung cấp năng lượng chân nguyên sung mãn cho Đinh Hạo.

Bởi vì sự tồn tại của nội đan, tốc độ tu luyện của Đinh Hạo đã nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa sau khi đạt tới Dung Hợp kỳ, chân khí mà ngũ tạng cần to lớn vô cùng, lúc này chẳng những đã đem chân nguyên tinh hoa vừa mới thôn phệ hấp thụ hết, thân thể tựa hồ như còn có chút cảm giác chưa sung mãn, nhìn người kia còn đang ở trên mặt đất chưa tỉnh lại, Đinh Hạo có một loại xung động muốn đem chân nguyên của người này hoàn toàn hấp thu sạch sẽ, nhưng nghĩ đến tình huống trước mắt, đành tạm thời bỏ ý niệm này đi.

Lúc này Đinh Hạo bắt đầu nghi hoặc tại sao Ngô trưởng lão còn chưa đến tìm, lẽ ra thời gian trôi qua phải rất lâu rồi, nhìn hắn lại không giống người có thể kiên nhẫn lắm a!

Sau khi đứng lên đi tới cửa động, phát hiện ra ở ngoài cửa động không ngờ lại bố trí một cái ảo trận nhỏ, so với Đinh Hạo tự mình bố trí không biết là cao thâm hơn bao nhiêu lần.

Lúc này Đinh Hạo có chút cảm giác được yêu quá mà sợ, mấy người này lại có hảo tâm như vậy, khiến Đinh Hạo không thể hiểu được. Vừa mới tiến vào ảo trận, vài tiếng xé gió từ bên cạnh vang lên, sau khoảnh khắc ảo trận biến mất, một tiếng quát giận yêu kiều của Phùng Tinh Nhiên đã vang lên bên tai.

- Tiểu tặc, ngươi không phải nói là chỉ tu luyện một lát thôi sao, thế nào lại để cho bản tiểu thư đợi cả ba ngày trời, bản tiểu thư còn tưởng rằng ngươi bị người ngươi đang chế trụ trong tay hại chết rồi chứ! Bây giờ mới đi ra, làm bản tiểu thư mất nhiều thời gian như vậy, ngươi nhất định phải bồi thường tổn thất cho bản tiểu thư!



Tiếng dừng người hiện, nhưng lúc này đột nhiên lại có vài tiếng kinh hô truyền tới:

- Tiểu tử ngươi rốt cuộc là lai có lịch như thế nào, công pháp ngươi tu luyện rốt cuộc là ma công bí quyết gì, tại sao chỉ mới vài ngày thời gian, ngươi chẳng những thương thế khỏi hẳn, hơn nữa lại còn đột phá tới Dung Hợp kỳ, ma công như vậy chưa từng nghe tới, tiểu thư ngàn vạn lần đừng có mềm tay, nhất định phải tra hỏi cho rõ lai lịch của người này, nếu không nhất định có một ngày trong ma đạo chẳng còn ai là đối thủ của hắn nữa!

Ngô trưởng lão sau khi kêu lên một tiếng kinh ngạc, liên tiếp nói ra vài sự thực vô cùng bất lợi đối với Đinh Hạo.

Đinh Hạo thầm kêu xui xẻo quá, cái phải đến cuối cùng đã đến, căn bản là muốn tránh cũng không tránh được!

Những lời này của Ngô trưởng lão vừa nói ra, hai người còn lại cũng đều biến sắc.

Đinh Hạo lúc này liền cảm thấy đau đầu, trước khi Vô Cực ma công đại thành thì bí mật này tuyệt đối không thể để lộ ra trước mặt người khác. Nếu không với sự trác tuyệt của Vô Cực ma công, bị người khác biết được thì khẳng định là sẽ bị đối phương toàn lực xuất thủ cướp đoạt. Với tu vi của Đinh Hạo lúc này căn bản là chẳng thể tự bảo vệ mình được, nhất định sẽ rơi vào tình cảnh chưa kịp xuất sư đã chết rồi!

Đau đầu dù sao cũng chỉ là đau đầu, câu này vẫn nhất định phải trả lời:

- Mấy vị trưởng lão đa nghĩ rồi, thứ mà tiểu tử tu luyện cũng chẳng phi thường đến vậy đâu, chỉ là tại hạ đã dừng ở Khai Quang hậu kỳ nhiều năm, sớm tới thời điểm đột phá từ lâu, chỉ là vì nguyên nhân nào đó nên vẫn luôn đình trệ ở kỳ này.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑