Vô Cực Ma Đạo

Chương 46 - Tụ Bảo Tông Hội 1

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

- Lần này là bởi vì bị thương quá nặng, bất đắc dĩ mới phải sử dụng bí pháp lợi dụng người này để chữa trị thương thế, chẳng biết sao lại đột phá được mà thôi chứ chẳng phải thực sự là trong vài ngày tu luyện được đến Dung Hợp kỳ, tiểu tử ngay lúc đó nghĩ lại cũng có cảm giác không thể tưởng tượng được, không ngờ giờ lại khiến cho mấy vị trưởng lão hiểu nhầm nữa. Mấy vị trưởng lão kiến thức phi phàm, chẳng lẽ đã nghe qua có công pháp nào tu luyện nhanh như vậy sao?

Mấy người kia vốn cũng chỉ là hoài nghi mà thôi, bây giờ nghe Đinh Hạo giải thích như vậy, cẩn thận suy nghĩ lại cũng thấy lời hắn nói có chút đạo lý, cũng không truy vấn thêm nữa, nhưng lại vẫn như cũ, đối với Đinh Hạo cảm thấy bán tín bán nghi, dù sao thì trên người Đinh Hạo này cũng có quá nhiều chỗ thần bí!

Phùng Tinh Nhiên nhìn Đinh Hạo với ánh mắt vô cùng kỳ quái, Đinh Hạo biết bởi vì nguyên nhân lúc trước cho nên nàng đối với mấy lời quỷ thoại của hắn không còn tin tưởng nữa, trong lòng liền cảm thấy cố kị nữ nhân này nhất, nhưng cũng may nàng không nói toẹt ra, Đinh Hạo đương nhiên cũng vui vẻ giả làm kẻ ngốc.

Mấy người thấy Đinh Hạo đã chuẩn bị xong, cũng không nói thêm nữa. Phùng Tinh Nhiên phân phó Ngô trưởng lão mang theo Đinh Hạo, hắn vốn định tự mình ngự Nghịch Thiên ma kiếm mà bay, nhưng nghĩ đến công dụng này của Nghịch Thiên ma kiếm sẽ bị bọn họ biết được, có thể không bại lộ thì tốt nhất là đừng để lộ ra.

Bây giờ mặc dù có vẻ như mấy người này đối với hắn cũng không có ác ý, nhưng tác phong hành sự của người trong ma đạo vốn là không giống lẽ thường, chẳng biết khi nào thì đột nhiên trở mặt, lưu lại bí mật này đối với hắn cũng chỉ có lợi, lại có thể nhân tiện nhàn nhã, để cho hắn mang mình phi hành.

Bản thân Cú Khúc sơn cũng chẳng có chỗ nào đặc biệt, núi này linh khí so với Đoạn Hồn sơn thì còn lâu mới bằng, diện tích cũng chỉ khoảng chừng ngàn dặm, nhưng danh khí của núi này tại tu chân giới so với Đoạn Hồn sơn lại không kém hơn chút nào, chỉ vì tông phái Tụ Bảo tông đang tu luyện ở núi này.



Nói Tụ Bảo tông là một tông phái thì chẳng bằng nói nó là một đại thương đoàn đi. Thiên Huyền đại lục diện tích rộng lớn, vô bờ vô bến, tu chân giả trong đó thì chỉ có thể lấy ức mà tính, các môn phái lớn lớn nhỏ nhỏ cũng lên tới cả ngàn ngàn vạn vạn. Chỗ nào có người thì cũng sẽ tồn tại giao dịch, mà Tụ Bảo tông chính là nơi chuyên môn giao dịch của tu chân giả.

Tất cả các tu chân giả bất kể là giàu có như thế nào cũng đều cần phải giao dịch, bởi vì Tụ Bảo tông thân phận đặc thù, bất luận là tu đạo giả hay là tu ma giả đều nể mặt nó một phần. Mà các đời tông chủ của Tụ Bảo tông mặc dù tu vi cao thấp khác nhau rất nhiều, nhưng lại có chung một điểm giống nhau, đó là mỗi đời tông chủ đều vô cùng khéo đưa đẩy, gần như là cùng với tất cả tông chủ của các tông phái tại Thiên Huyền đại lục này đều giữ được quan hệ tốt đẹp, hơn nữa mỗi người của Tụ Bảo tông đều không thích cùng với người khác tranh cường đấu thắng, bởi vậy Tụ Bảo tông trong tu chân giới trở thành một dị loại, còn môn nhân của Tụ Bảo tông cũng tự xưng là người làm ăn của tu chân giới.

Chính bởi vì cách làm đặc thù này của bọn họ, tông phái này cứ cách một trăm năm lại cử hành một lần đại hội giao dịch, cũng là một đại thịnh sự của tu chân giới. Bất luận là tu ma giả hay tu đạo giả cũng đều có thể tham dự kỳ giao dịch này, hơn nữa trong khi tham gia giao dịch tất cả mọi người đều sẽ tạm thời gác lại ân oán cá nhân, nếu trong khi giao dịch có người dám đả đấu, y sẽ khiến cho tất cả các môn phái trong tu chân giới công phẫn. Bởi vậy có những người vì tránh né cừu gia đuổi giết mà đã lũ lượt đi tới, chỉ cần tới được Cú Khúc sơn là coi như an toàn rồi.

Sau khi Đinh Hạo nghe Phùng Tinh Nhiên kể cho chuyện này, việc đầu tiên hắn nghĩ đến là tài liệu pháp bảo mà tông phái này cất giữ tuyệt đối thuộc vào hàng đầu của tu chân giới, sớm muộn gì cũng phải tới đó kiếm một mẻ, nếu không làm sao xứng với hùng tâm tráng chí của bản thân chứ, quan tâm cái gì mà công địch của tu chân giới, đến lúc đó ai dám nói một chữ không ta sẽ diệt hắn cả môn phái hắn.

Tụ Bảo tông có thể đứng chân được ở tu chân giới nhiều năm như vậy khẳng định là do các tông phái thực lực tương đương, kiềm chế lẫn nhau, không ai dám xuất đầu trước. Đinh Hạo không tin là mấy tông phái kia đối với Tụ Bảo tông lại có thiện ý như vậy!

Khi đi tới sơn môn, Đinh Hạo thấy mấy người kia đều thở phào một hơi, biết là bởi vì nguyên do trên đường họ gặp phải tập kích!