๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Độc Cô huynh khách khí rồi, Tinh Nhiên vừa đến nơi thì Độc Cô huynh đã đến bái kiến, thực khiến cho Tinh Nhiên được yêu quá mà sợ. Nghe khẩu khí của Độc Cô huynh thì tựa hồ đã lên núi nhiều ngày, không biết là có chuyện gì đặc biệt phát sinh hay không?
Phùng Tinh Nhiên thản nhiên nói.
- Câu này của Tinh Nhiên tiểu thư xem như là hỏi đúng người rồi, tuy ta chỉ đến sớm hơn tiểu thư vài ngày nhưng đích xác là thăm dò được không ít sự tình bí mật, không biết tiểu thư có muốn nghe không?
Nói đến đây, Độc Cô Sách bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Đinh Hạo.
Đinh Hạo đang muốn rời đi, Phùng Tinh Nhiên đã liền lên tiếng:
- Độc Cô huynh không cần cố kị, hắn là đệ tử đời thứ ba trong tông, mồm miệng rất kín đáo, Độc Cô huynh không cần lo lắng gì cả! Rốt cuộc là chuyện gì lại có thể khiến cho Độc Cô huynh phải cẩn thận như vậy? Mong Độc Cô huynh nói cho chút ít!
Đinh Hạo thực sự cảm thấy bất ngờ, vì sao Phùng Tinh Nhiên lại nhiều lần nói giúp cho mình, chẳng lẽ thực sự là sinh ra hảo cảm với mình, nhưng vì sao ả ta đối với mình lại có vẻ cay độc tuyệt tình như vậy?
Lúc này rời đi cũng không hay, hắn liền đứng bất động không nói gì, nhưng lại không lúc nào không chú ý đến Độc Cô Sách, Đinh Hạo chung quy vẫn luôn cảm thấy người này cực kỳ nguy hiểm!
- Tinh Nhiên tiểu thư có điều không biết, lần đại hội này người đến sẽ rất nhiều, tiểu thư khẳng định không thể tưởng tượng được. Tạm chưa nói đến hai tông chúng ta, người của Ma tông Kiếm Ma cung Thạch Ngọc Sương hôm trước cũng đã đến. Đạo gia tam tông có Bạch Phù Dung của Thanh Vân tông, Trữ Độ Hư của Xích Thành tông, Chu Minh Diệu của La Phù tông hôm qua cũng đã lục tục đến, so ra Tinh Nhiên tiểu thư hôm nay mới đến đã có chút hơi muộn, chẳng lẽ trên đường xảy ra chuyện gì khiến nàng bị trì hoãn sao?
Độc Cô Sách nghi vấn hỏi.
Phùng Tinh Nhiên quay sang trừng mắt nhìn Đinh Hạo một cái rồi mới đáp lại:
- Tinh Nhiên trên đường ham chơi, đã khiến Độc Cô huynh chê cười rồi. Chẳng biết người đi theo mấy người kia là những ai, bọn họ đều là tinh anh trong lớp tuổi trẻ của tu chân giới, tông phái của mấy người đó sao có thể yên tâm để bọn họ đi ra ngoài như vậy!”
- Tinh Nhiên tiểu thư khách khí rồi, tạm chưa nói lúc ta tới đã thấy Thiên Yêu Niếp Thiên, mặc dù Niếp Thiên không phải là người của Luyện Ngục ma tông các vị, nhưng chỉ bằng giao tình của hắn và cha tiểu thư, ai mà không biết hắn đến là để bảo vệ Tinh Nhiên tiểu thư. Thực không dám giấu, đi theo ta tới đây là Hận Thiên Hận Địa nhị lão. Mấy tông phái khác ta không biết, nhưng chắc chắn là cũng sẽ không yếu, xem ra đại hội lần này sẽ có một phen tranh đấu rồi!
Mặc dù chỉ mới qua vài câu đơn giản nhưng Đinh Hạo đã biết lần đại hội này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Dù hắn mới tiến nhập vào tu chân giới nhưng mấy người vừa được nhắc đến, thanh danh cũng đều là như sấm bên tai.
Mấy người này đều lực lượng mới rực rỡ nhất trong lớp đệ tử đời thứ ba của đạo ma lưỡng môn, không chỉ tu vi tiến trước rất xa so với các đồng môn, ngay cả tài trí học thức cũng đều cao tuyệt. Nhiều thanh niên nam nữ ưu tú như vậy tụ hội quyết không phải chỉ đơn giản là trao đổi vật phẩm không thôi.
Huống chi, nghe khẩu khí của Độc Cô Sách thì chắc chắn còn có nội tình khác, xem dáng vẻ thì Phùng Tinh Nhiên cũng là người biết sự tình. Rốt cuộc là có chuyện gì có thể hấp dẫn được nhiều người tụ tập đến đây như vậy? Đinh Hạo cảm thấy chuyến đi này không hề lãng phí, nếu có thể đục nước béo cò kiếm được lợi ích đương nhiên là tốt nhất, nhưng nghĩ đến tu vi của mình lại cảm thấy không quá thực tế, trong những người đó bất luận là ai đều có thể dễ dàng tiêu diệt mình, huống chi trong bóng tối còn có rất nhiều cao thủ ẩn nấp.
- Ồ, lần này còn mời cả Hận Thiên Hận Địa nhị lão xuất động, xem ra Thiên Sát ma cung các vị lần này thực sự là vô cùng cẩn thận rồi! Chẳng biết Độc Cô huynh đến tìm Tinh Nhiên có việc gì không, chẳng lẽ là chỉ để báo cho Tinh Nhiên biết việc này thôi sao? Nếu vậy thì Tinh Nhiên vô cùng cảm kích!
Phùng tinh Nhiên nhẹ nhàng nói.
- Ta lần này tới đây cũng là theo ý của nhị lão, hy vọng có thể cùng với Luyện Ngục ma cung các vị đạt được hiệp nghị. Thật không dám giấu, ta trước khi tới đây đã đi tìm Thạch Ngọc Sương, Thạch Ngọc Sương cũng đã đồng ý cùng với bản cung cùng tiến cùng lùi, không biết ý của tiểu thư thế nào? Nếu các tông phái ma đạo chúng ta không đạt thành hiệp nghị, chỉ biết nghĩ tới mình thì chỉ tiện nghi cho các tông phái đạo môn thôi.
- Độc Cô huynh suy nghĩ nhiều rồi, lời Độc Cô huynh rất giống với ý của Tinh Nhiên. Trước khi tinh Nhiên đến, cha ta cũng đã dặn qua, Tinh Nhiên đương nhiên phải cùng với ma đạo chúng ta cùng lui cùng tiến. Vật này không phải tầm thường, cho dù phải đem hủy đi chúng ta cũng quyết không thể nhường cho đạo môn có được, nếu không từ nay về sau ma môn chúng ta sẽ không sống yên được rồi.
Phùng Tinh Nhiên nói rất chém đinh chặt sắt.
- Tinh Nhiên tiểu thư hiểu rõ đại cục, thực sự khiến cho tại hạ bội phục vô cùng! Ta cũng biết tiểu thư khẳng định sẽ đồng ý mà, đã như vậy ta cũng không nói nhiều nữa, đợi đến khi đại hội chính thức bắt đầu ta sẽ lại tới bái phỏng. Sớm như vậy đã quấy rầy tiểu thư thực là có lỗi, hy vọng tiểu thư tha thứ cho!
Dứt lời liền khoát tay cáo từ.
- Độc Cô huynh khách khí rồi, Tinh Nhiên vừa đến nơi thì Độc Cô huynh đã đến bái kiến, thực khiến cho Tinh Nhiên được yêu quá mà sợ. Nghe khẩu khí của Độc Cô huynh thì tựa hồ đã lên núi nhiều ngày, không biết là có chuyện gì đặc biệt phát sinh hay không?
Phùng Tinh Nhiên thản nhiên nói.
- Câu này của Tinh Nhiên tiểu thư xem như là hỏi đúng người rồi, tuy ta chỉ đến sớm hơn tiểu thư vài ngày nhưng đích xác là thăm dò được không ít sự tình bí mật, không biết tiểu thư có muốn nghe không?
Nói đến đây, Độc Cô Sách bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Đinh Hạo.
Đinh Hạo đang muốn rời đi, Phùng Tinh Nhiên đã liền lên tiếng:
- Độc Cô huynh không cần cố kị, hắn là đệ tử đời thứ ba trong tông, mồm miệng rất kín đáo, Độc Cô huynh không cần lo lắng gì cả! Rốt cuộc là chuyện gì lại có thể khiến cho Độc Cô huynh phải cẩn thận như vậy? Mong Độc Cô huynh nói cho chút ít!
Đinh Hạo thực sự cảm thấy bất ngờ, vì sao Phùng Tinh Nhiên lại nhiều lần nói giúp cho mình, chẳng lẽ thực sự là sinh ra hảo cảm với mình, nhưng vì sao ả ta đối với mình lại có vẻ cay độc tuyệt tình như vậy?
Lúc này rời đi cũng không hay, hắn liền đứng bất động không nói gì, nhưng lại không lúc nào không chú ý đến Độc Cô Sách, Đinh Hạo chung quy vẫn luôn cảm thấy người này cực kỳ nguy hiểm!
- Tinh Nhiên tiểu thư có điều không biết, lần đại hội này người đến sẽ rất nhiều, tiểu thư khẳng định không thể tưởng tượng được. Tạm chưa nói đến hai tông chúng ta, người của Ma tông Kiếm Ma cung Thạch Ngọc Sương hôm trước cũng đã đến. Đạo gia tam tông có Bạch Phù Dung của Thanh Vân tông, Trữ Độ Hư của Xích Thành tông, Chu Minh Diệu của La Phù tông hôm qua cũng đã lục tục đến, so ra Tinh Nhiên tiểu thư hôm nay mới đến đã có chút hơi muộn, chẳng lẽ trên đường xảy ra chuyện gì khiến nàng bị trì hoãn sao?
Độc Cô Sách nghi vấn hỏi.
Phùng Tinh Nhiên quay sang trừng mắt nhìn Đinh Hạo một cái rồi mới đáp lại:
- Tinh Nhiên trên đường ham chơi, đã khiến Độc Cô huynh chê cười rồi. Chẳng biết người đi theo mấy người kia là những ai, bọn họ đều là tinh anh trong lớp tuổi trẻ của tu chân giới, tông phái của mấy người đó sao có thể yên tâm để bọn họ đi ra ngoài như vậy!”
- Tinh Nhiên tiểu thư khách khí rồi, tạm chưa nói lúc ta tới đã thấy Thiên Yêu Niếp Thiên, mặc dù Niếp Thiên không phải là người của Luyện Ngục ma tông các vị, nhưng chỉ bằng giao tình của hắn và cha tiểu thư, ai mà không biết hắn đến là để bảo vệ Tinh Nhiên tiểu thư. Thực không dám giấu, đi theo ta tới đây là Hận Thiên Hận Địa nhị lão. Mấy tông phái khác ta không biết, nhưng chắc chắn là cũng sẽ không yếu, xem ra đại hội lần này sẽ có một phen tranh đấu rồi!
Mặc dù chỉ mới qua vài câu đơn giản nhưng Đinh Hạo đã biết lần đại hội này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Dù hắn mới tiến nhập vào tu chân giới nhưng mấy người vừa được nhắc đến, thanh danh cũng đều là như sấm bên tai.
Mấy người này đều lực lượng mới rực rỡ nhất trong lớp đệ tử đời thứ ba của đạo ma lưỡng môn, không chỉ tu vi tiến trước rất xa so với các đồng môn, ngay cả tài trí học thức cũng đều cao tuyệt. Nhiều thanh niên nam nữ ưu tú như vậy tụ hội quyết không phải chỉ đơn giản là trao đổi vật phẩm không thôi.
Huống chi, nghe khẩu khí của Độc Cô Sách thì chắc chắn còn có nội tình khác, xem dáng vẻ thì Phùng Tinh Nhiên cũng là người biết sự tình. Rốt cuộc là có chuyện gì có thể hấp dẫn được nhiều người tụ tập đến đây như vậy? Đinh Hạo cảm thấy chuyến đi này không hề lãng phí, nếu có thể đục nước béo cò kiếm được lợi ích đương nhiên là tốt nhất, nhưng nghĩ đến tu vi của mình lại cảm thấy không quá thực tế, trong những người đó bất luận là ai đều có thể dễ dàng tiêu diệt mình, huống chi trong bóng tối còn có rất nhiều cao thủ ẩn nấp.
- Ồ, lần này còn mời cả Hận Thiên Hận Địa nhị lão xuất động, xem ra Thiên Sát ma cung các vị lần này thực sự là vô cùng cẩn thận rồi! Chẳng biết Độc Cô huynh đến tìm Tinh Nhiên có việc gì không, chẳng lẽ là chỉ để báo cho Tinh Nhiên biết việc này thôi sao? Nếu vậy thì Tinh Nhiên vô cùng cảm kích!
Phùng tinh Nhiên nhẹ nhàng nói.
- Ta lần này tới đây cũng là theo ý của nhị lão, hy vọng có thể cùng với Luyện Ngục ma cung các vị đạt được hiệp nghị. Thật không dám giấu, ta trước khi tới đây đã đi tìm Thạch Ngọc Sương, Thạch Ngọc Sương cũng đã đồng ý cùng với bản cung cùng tiến cùng lùi, không biết ý của tiểu thư thế nào? Nếu các tông phái ma đạo chúng ta không đạt thành hiệp nghị, chỉ biết nghĩ tới mình thì chỉ tiện nghi cho các tông phái đạo môn thôi.
- Độc Cô huynh suy nghĩ nhiều rồi, lời Độc Cô huynh rất giống với ý của Tinh Nhiên. Trước khi tinh Nhiên đến, cha ta cũng đã dặn qua, Tinh Nhiên đương nhiên phải cùng với ma đạo chúng ta cùng lui cùng tiến. Vật này không phải tầm thường, cho dù phải đem hủy đi chúng ta cũng quyết không thể nhường cho đạo môn có được, nếu không từ nay về sau ma môn chúng ta sẽ không sống yên được rồi.
Phùng Tinh Nhiên nói rất chém đinh chặt sắt.
- Tinh Nhiên tiểu thư hiểu rõ đại cục, thực sự khiến cho tại hạ bội phục vô cùng! Ta cũng biết tiểu thư khẳng định sẽ đồng ý mà, đã như vậy ta cũng không nói nhiều nữa, đợi đến khi đại hội chính thức bắt đầu ta sẽ lại tới bái phỏng. Sớm như vậy đã quấy rầy tiểu thư thực là có lỗi, hy vọng tiểu thư tha thứ cho!
Dứt lời liền khoát tay cáo từ.